Diệp Vũ ngồi chờ cả buổi cũng không thấy Thiện Vũ Linh. Anh chán nản bỏ laptop, tự hỏi rằng cô bận bịu chuyện gì hay sao.
Một lúc sau, ông Diệp bước vào, mặt nghiêm khắc nhìn anh:
"Đấy không phải tai nạn, ốc vít có dấu hiệu bị cưa. Con gần đây lại đắc tội với người ta sao?"
Chưa cần biết sự việc thế nào, ba anh vẫn luôn như vậy, ông luôn cho anh là kẻ gây sự trước.
"Con sẽ tự tìm hiểu. Ba không cần nhúng tay vào."
"Không cần là không cần thế nào? Nếu không may mắn thì đã mất mạng rồi. Đây chính là giết người không thành."
Diệp Vũ cau mày. Phải, sự tình này chính là mức độ nghiêm trọng như vậy. Nhưng anh cảm giác mục tiêu của chúng không phải là anh, mà là Thiện Vũ Linh. Nơi ấy chính là con đường cô hay đi làm về, cũng hay dừng lại trước tiệm hoa bên dưới toà nhà nhìn ngắm những chậu hoa bên trong.
Nếu có ba anh trợ giúp thì sẽ bắt được bọn chúng nhanh hơn, cô sẽ an toàn hơn. Trong vấn đề này, anh không thể liều lĩnh cố tình chống đối ba anh được.
"Mục tiêu của họ không phải là con. Nhưng chúng đã động đến con, con sẽ không tha cho chúng."
Ông Diệp còn không hiểu rõ đứa con trai của mình hay sao, ông thừa biết đứa nhỏ này vì ai mà ngoan ngoãn nghe lời như vậy.
Cũng phải cảm ơn cô bé ấy. Đã rất lâu rồi, ba con anh mới có thể nói chuyện hoà hợp bình tĩnh như thế này.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nu-phu-em-chay-di-dau/2720148/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.