"Ưm"
Thiện Vũ Linh chau mày mở mắt, cả người đau như thể đêm qua vừa bị ai đánh, nhất là phía bên dưới. Cô lơ mơ ngồi dậy, mất một lúc đầu váng mắt hoa mới bắt đầu tỉnh táo hơn một chút.
Tấm chăn đang đắp trên người tuột xuống, để thân thể cùng hai chiếc bánh bao vốn trắng trẻo giờ đầy dấu tay phơi bày lồ lộ trong không khí.
Cô giật mình vội vàng lôi chăn lên che đi nơi đầy đặn, đại não vặn hết công suất nhớ lại chuyện đêm qua.
Đêm qua... đêm qua...
Anh và cô đã...
Khi người con gái còn đang lơ ngơ ngồi nhớ lại sự việc hôm qua, một bàn tay từ trong chăn thò ra ôm lấy eo cô kéo lại, khiến cô ngã nhào vào lòng anh, đôi bánh bao còn ép lại trên ngực anh.
Hai thân thể trần trụi sát lại với nhau khiến cô giật mình, cảm giác thân mật quá mức này làm cô ngại ngùng muốn chết.
Cô càng đẩy anh ra, anh lại càng ôm chặt lấy, chỉ đến khi cô gái ấy nghẹn ngào gọi tên, anh mới thả lỏng hơn một chút, nâng cằm cô lên để cô đối diện với mình.
"Vũ..."
"Bé con, chào buổi sáng."
Anh hôn lên chóp mũi cô, bàn tay táy máy lần mò sờ soạng eo mềm.
Cô vừa nhột vừa ngại ngùng không dám nhìn anh, chỉ nhắm chặt mắt rúc vào lồng ngực rộng lớn.
"Sao nào? Đêm qua to gan như thế, giờ biết ngại ngùng rồi sao?"
Anh véo nhẹ eo cô một cái rồi buông lời trêu ghẹo. Cô quá xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nu-phu-em-chay-di-dau/2720126/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.