"Tút tút tút..."
Thiện Vũ Linh đã gọi đến cuộc thứ năm nhưng đầu dây bên kia không ai bắt máy. Diệp Vũ đang làm gì vậy?
Hôm nay là kỷ niệm ba trăm ngày quen nhau. Thực ra chính Thiện Vũ Linh cũng không để ý đến những ngày số má như thế này, là Diệp Vũ đã hẹn cô từ cả một tuần trước, dặn dò cô phải để tối Chủ Nhật dành riêng cho anh.
Đúng bảy giờ, cô như thường lệ đứng ở bến xe chờ anh, nhưng đã trễ hẹn hơn ba mươi phút, anh vẫn không xuất hiện. Cô lo anh bị làm sao, gọi điện cho tất cả những người có thể, họ cũng không biết anh ở đâu.
Anh là người rất đúng giờ và chưa bao giờ thất hẹn với cô.
Có phải anh làm rơi điện thoại rồi nên mới không nghe máy không?
Cô muốn đi tìm anh nhưng lại không biết tìm ở đâu cả. Lại sợ nếu mình rời khỏi, mà anh lại mất điện thoại, đến nơi không thấy cô thì sẽ không tìm được cô.
Như vậy, cô gái nhỏ đứng nơi bến chờ co ro trong gió lạnh tháng Mười Một, vừa dậm chân vừa rưng rưng ôm điện thoại lo lắng cho anh.
...----------------...
Bệnh viện.
"Cậu yên tâm đi, ba cậu nhất định sẽ không sao đâu."
Diệp Vũ vỗ vai Minh Yên an ủi. Cô khóc nức nở vùi mặt trong lòng Diệp Vũ, tiếng nấc nghẹn mãi không thể ngừng lại.
Mấy tiếng trước, bệnh viện gọi nói tình hình ba cô nguy cấp, phải ngay lập tức làm phẫu thuật. Dù cuộc phẫu thuật hồi đầu năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nu-phu-em-chay-di-dau/2720121/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.