Trên đời này nào có ai đoán biết được điều gì sẽ xảy đến? Mỗi người chúng ta khi sinh ra dường như đã chịu sự an bài của số phận, muốn quẫy mình cũng chẳng thể nào vùng lên. Nó chưa bao giờ nghĩ một ngày sẽ trở thành "bà già lái máy bay ", càng không có khái niệm yêu người nhỏ tuổi hơn mình. Nó ghét sự ràng buộc. Ấy thế mà người tính thật không bằng trời tính! Tại sao nó lại có thể trúng tiếng sét ái tình của cậu nhóc hotboy khối dưới cơ chứ? Thật không cam lòng! Nhưng mà, đã lỡ yêu rồi thì biết phải làm sao? Ngoài việc chấp nhận và tiến tới thì còn có thể làm gì?
Yêu là cơ hội trời cho, được yêu là may mắn ban phát. Xác suất để hai người gặp gỡ và yêu nhau là rất nhỏ, cho nên ta cần phải biết trân trọng. Không phải ai cũng may mắn, có thể tìm được cho mình một tình yêu đích thực. Đi đến cuối con đường, ai đứng chờ ai? Nó dũng cảm tìm đến tình yêu. Nó dũng cảm vượt qua mọi rào cản. Nó thể hiện tình yêu với tất cả sự chân thành của nhịp đập trái tim mình. Yêu người nhỏ tuổi hơn mình thì sao chứ? Tình yêu nào có phân biệt tuổi tác? Nếu đã yêu, yêu hết mình! Một lần tuổi trẻ, ngại gì mà không yêu?