*2 ngày sau:
-Chừng nào anh đi ký hợp đồng?_Nó buồn bã hỏi
-Chiều mai anh sẽ bay_Hắn vuốt tóc nó
-Bao lâu?_Nó nhìn hắn
-2 tuần
-Lâu vậy.Em muốn xuất viện, không muốn ở đây nữa_Nó đẩy tay hắn ra.
-Em phải ở đây_Hắn nhẹ nhàng ôm nó
-Không muốn_Nó bực
-Có chuyện gì sao?_Hắn ân cần hỏi
-Không.Chỉ là em không muốn phải ở đây 1 mình_Nó ôm hắn
Nó không biết từ lúc nào nó phụ thuộc vào anh như vậy.Nó muốn được anh chăm sóc, được anh ân cần hỏi chuyện, được anh ôm vào trong lòng,...Ở bên anh nó thấy an toàn.
-Anh sẽ bảo Như lên chơi với em,được chứ?_Hắn nhíu mày
-Không_Nó cương quyết
-Vậy em muốn sao?_Hắn đành chịu thua nó
-Về nhà_Nó cố nói rõ từng chữ.
-Được nhưng về nhà thì không được chạy lung tung, không làm bất cứ việc gì cả, muốn đi đâu phải có vệ sĩ đi theo,....bla bla_Thế là hắn tụng cho nó 1 bài kinh
-STOP_Nó đưa tay chặn miệng hắn-Em đã lớn rồi không còn nhỏ nữa, em có thể tự chăm sóc cho bản thân mình.OK??_Nó ra dấu "Ok"
Nhìn động tác dễ thương của nó mà hăn bật cười.Rồi ôm nó vào lòng.
-Em có chuyện gì sao?_Hắn buột miệng hỏi
-Chuyện gì?_Nó ngây ngô hỏi lại hắn
-Thuốc an thần_Hắn nhìn vào mắt nó
-Em muốn ngủ_Nó xoay lưng tránh đi ánh mắt của hắn
-Em đang giấu anh chuyện gì?_Hắn xoay người nó lại.
-EM ĐÃ NÓI LÀ EM MUỐN NGỦ MÀ_Nó quát lớn
Hắn ngạc nhiên với thái độ của nó nhưng vẫn giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nam-lun-em-di-dau-vay-ha/2542792/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.