Lờ mờ tỉnh dậy từ sau gáy cô chuyền đến một cảm giác đau nhức. Đưa tay đỡ gáy bản thân Băng Tuyết Linh từ từ mò dậy đánh giá xung quanh...
Căn phòng rộng lớn, xa hoa và rất hiện đại cũng rất âm u lạnh lẽo. Nhíu mày một cái Băng Tuyết Linh nghĩ chẳng lẽ bản thân lại xuyên không tiếp!?
Nghĩ đến đây cô trợn tròn mắt. Chẳng lẽ xuyên thật!? Lập tức nhảy xuống giường cô tìm kiếm xung quanh mãi mới thấy cái gương soi thật kĩ đúng là mặt của cô rồi. Sao cô lại ở đây nhỉ!??? Lạ thật... Hình như lúc cô nghe điện thoại ai đó đã đánh ngất cô rồi mang đi thì phải thảo nào sau gây lại đau đến thế. Cô mà biết tên nào bắt cóc cô là cô sẽ bằm hắn ra từng mảnh
" Chết tiệt! Tên nào bắt cóc mình vậy!? " Khẽ chửi tục một cái Băng Tuyết Linh đi lại ngồi lên giường. Cửa phòng cô không mở khóa được chắc bên ngoài bị khóa trái rồi. Hét to kêu mở cửa!? Thôi dẹp tốn clo, kiểu gì hồi nữa chẳng có tên lên gặp mình. Đến đâu hay đến đó ( Vâng! Tốn clo cơ đấy -_-!)
Cạch
Vừa nhắc là đến liền à. Cửa phòng được mở ra bước vào là hai người mặc áo đen bước vô mở đường. Cô nhíu mày tên nào khoa trương vậy? Bước vào phòng mà cũng có nhiều vệ sĩ. Chắc làm nhiều chuyện ác sợ người ta trả thù chứ gì!?
" Em tỉnh rồi sao!? Thật xin lỗi em nha. Cái tên ám vệ kia đánh ngất em nặng tay quá nhưng em yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nam-chinh-tranh-xa-toi-ra/2305633/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.