À nhon~~~~
Tôi quay lại rồi đây? Không biết mấy ông còn nhớ tôi không! Hì hì, tại chương trước tôi vội quá, thành ra lỡ tay ấn nhầm lưu, mong các ông thông cảm? Giờ cùng tôi vào truyện nào? Nhớ đừng tiếc tôi một cmt, một đề cử nhé! Yêu mọi người
_______________
"Phù...may quá, thoát rồi...."
"Tất cả là nhờ có tôi hết, con không mau nói cảm ơn?"
"Anh muốn tôi cảm ơn như thế nào?"
Băng Tuyết Linh quay mặt vào Dark nói
"Hôn tôi một cái đi"
"Được thôi...lại gần đây"
Cô cười, Dark vừa nhìn đường lái xe, vừa đưa gò má đến gần Linh Nhi
"Bốp...."
___________Quạ....quạ___________
"Anh đang nằm mơ giữa ban ngày sao? Cái bạt tay vừa nãy đã làm anh tỉnh chưa? Muốn cái nữa không?"
"Aishhh....đau muốn chết, rõ ràng vừa nãy tôi cứu cô, đây là cách cô trả ơn sao?"
"Do anh biến thái"
Băng tuyết linh cười cười, Dark nhíu mày
"Chân cô sao rồi?"
"Không sao, đã bớt đau rồi"
"Tôi sẽ mau chóng về bệnh viện"
"Được"
Băng tuyêt linh mỉm cười rồi ngủ thiếp đi, Dark nhìn cô mỉm cười, khẽ vuốt ve khuôn mặt kia rồi tiếp tục lái xe.
******************ta là giải phân cách đáng yêu**************
Tại Bệnh Viện.....
"Cô ấy thế nào rồi bác sĩ?"
"Cậu yên tâm, cô ấy không sao, viên đạn đã được chúng tôi lấy ra."
"Cảm ơn bác sĩ"
Trong phòng bệnh, cô đang nằm ngủ ngon lành, Dark đi vào, nhấc máy gọi cho ai đó.
"Phong, nhanh đến bệnh viện T tại trung tâm thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nam-chinh-tranh-xa-toi-ra/2305625/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.