5 năm sau... 
Phong Nhã Vân thư thả đẩy gọng kính, bước chân lưu loát đẩy chiếc vali màu xanh lao vút đi. 
Chắc là do chân cô dài đi! 
Phong Nhã Vân mỉm cười vẫy tay với người đang cấm tấm bảng hiệu chờ cô. Hôm nay cô vừa từ Pháp về. 
TS. Phong Nhã Vân, chuyên ngành Hóa mỹ phẩm. 
Là thiên tài trong ngành sản xuất nước hoa, vừa từ chức chiếc ghế Phó tổng công ti KING vốn chiếm vị trí không nhỏ trên thế giới. 
Lần này về nước, là muốn kinh doanh, cũng là muốn dưỡng cho Phong Gia Đằng, lão ấy nay tóc cũng bạc gần hết rồi. 
5 năm trước, sau khi bị Trương Đông Vũ làm cho hoảng sợ, đêm đó cô lập tức xuất viện, nhanh chóng làm thủ tục bay sang Hàn. 
5 năm yên ổn, lần trở về này chính là sóng gió. 
Phong Gia Đằng ngỏ ý muốn nhường Phong Thị lại cho cô, cô lắc đầu từ chối. Lại bảo lão, cho cô mở một công ti nước hoa nho nhỏ, cùng với một quán cà phê ưu nhã. Ban ngày làm nhân viên pha chế, ban đêm làm Tổng tài công ti. 
Phong Gia Đằng lúc ấy chỉ nhíu mày, Phong Nhã Vân cũng từ tốn trả lời: "Đợi thêm vài năm nữa, con nhất định thay cha.", chỉ thấy lão chậm rãi gật đầu, hàng lông mày vẫn dính chặt vào nhau. 
Sở dĩ đợi vài năm, vì khi ấy hậu cung nữ chủ có lẽ đã đông đủ, cô không sợ phải hi sinh tính mạng nữa. 
Đợi thêm vài năm, khi ấy cô có thể an an ổn ổn sống với cái ước mơ chết tiệt của mình rồi. 
Tên tài xế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-khong-phai-em-bi-cam-sao/207913/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.