Chim hoàng yến trên cây khẽ cất tiếng hót. Vườn Ngự Uyển bừng tỉnh dậy sau cơn mê, rũ bỏ vẻ mệt mỏi. Ánh sáng len lỏi chui qua từng tán lá xanh mướt, chiếu lên sương sớm óng ánh trong suốt như ngọc lưu ly, dừng lên trên khuôn mặt tiểu mỹ nhân đang ngủ say cạnh thủy bồn.
Cô bé tỉnh dậy sau cái chợp mắt ngắn ngủi. Bé vo hai bàn tay thành hai cái bánh bao nho nhỏ, khẽ dụi mắt. Mái tóc gọn gàng được búi trên đầu có vài sợi thoát ra ngoài, xoã xuống khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn của bé. Bé vươn vai, lắc mình vài cái rồi tiếp tục công việc dang dở trước khi ngủ của mình.
Bé cắm đầu hí hoáy vẽ. Khoé mắt không giấu nổi hạnh phúc cong lên thành hình lưỡi liềm. Trên vầng trán bé xuất hiện vài giọt mồ hôi, bé dùng tay quệt đi, một ít màu vẽ từ tay dính lên trên mặt, làm bé trông vẻ nghịch ngợm hơn hẳn.
Một thiếu niên lặng lẽ đến cạnh cô bé. Bé tập trung vào công việc của mình, không hề nhận ra thiếu niên đã đứng ngay sau lưng. Đến khi thiếu niên chậm rãi ngồi xuống, bé ngẩn lên nhìn, cười tít mắt.
"A, Đông Đông, anh tới rồi!"
Thiếu niên mỉm cười, cả người tản ra hương vị thanh mát như gió xuân. Thân trang bạch y xuất thần, thiếu niên lặng lẽ ngắm nhìn cô bé bận rộn đã một lúc, thấy bàn tay nhỏ bé không ngừng vẽ những nét màu rực rỡ, nhìn đến vẻ mặt hạnh phúc không giấu nổi của bé, tâm trạng như được gột rửa, cả người phơi phới như bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-khong-phai-em-bi-cam-sao/1249891/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.