Tố Thanh! Tuyết Linh! - Bảo Vy đi đến gần bọn tôi, ngồi xuống chiếc ghế trống cạnh Tố Thanh - Các cậu cũng đến xem sao?
- Không phải đâu! - tôi bĩu môi, phủ nhận - Là do Tố Thanh kéo tớ đến xem đấy!
Tố Thanh nhe răng cười xuề xòa, nói:
- Dù sao cũng đến xem rồi mà!
Tôi không nói gì thêm, quay đầu nhìn hướng khác.
Cứ sống như bây giờ có phải tốt không. Xung quanh có bạn bè, có ba mẹ nuôi. Vật chất không phải là dư thừa nhưng cũng đủ xài.
Nếu một ngày nào đó, tôi trở về với thân phận vốn có, liệu cuộc sống yên bình này có bị đảo lộn không? Lúc đó sẽ chẳng được học chung với những người bạn này nữa. Chán ghê!
Căn phòng khá tối tại các cửa hầu như đã bị đóng lại, ngay cả ánh nắng xuyên qua lớp cửa sổ kính cũng không có do mọi người đều đã kéo hết rèm lại.
Đột nhiên, tiếng nhạc vang lên, mười hai ánh đèn tròn chiếu xuống mười hai con người đang đứng trên sân khấu từ bao giờ.
Tôi quay qua Tố Thanh, khẽ cười, thì thầm:
- Không ngờ còn có cả Khải Thiên với Tuấn Kiệt đấy!
Tố Thanh nhìn tôi, cười đầy ẩn ý, gật gù đầu:
- Ừm, đúng là không ngờ thật.
- Tớ thấy Tuấn Kiệt đâu có thân thiết với bọn con gái tụi mình lắm đâu nhỉ? Cậu ta có thể thích ai chứ? - tôi nói tiếp - À, trừ Tú My với Bảo Vy ra! Tú My là em họ cậu ta nên chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-hot-mit-to-thich-cau/2790951/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.