Tôi hơi ngại, chần chừ vài giây rồi cũng đưa tay ra nhận lấy tấm vé:
- Cảm ơn lớp. Nhưng nghe nói vé concert của SPB khá là mắc. Học sinh lớp 8 như chúng ta sao mà mua nổi?
Chợt nhớ ra tên đang giận dỗi ngồi cùng bàn, tôi quay sang hỏi Khải Thiên:
- Mà Khải Thiên này! Cậu có vé chưa?
Khải Thiên quay mặt lại, mở miệng định nói gì đó nhưng lại bị Tố Thanh chặn họng:
- Tuyết Linh này, cậu không biết đấy thôi! Người xí vé hết cho lớp mình là Khải Thiên đấy!
Tôi đưa ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Khải Thiên, tấm tắc khen:
- Woa~ Khải Thiên, sao cậu nhiều tiền vậy?
- Làm gì, toàn bộ số vé tôi đưa cho lớp từ trước tới giờ toàn là của free hết đấy! - Khải Thiên bình thản đáp.
- Miễn phí hết á? - tôi và Tố Thanh trợn tròn mắt ngạc nhiên, hỏi lại - Cậu làm sao mà được free vậy?
Khải Thiên nháy mắt, khóe môi hơi cười:
- Bí mật!
Quào! Khải Thiên sướng ghê. Lớp này chắc khoảng 35, 36 học sinh chứ ít gì. Cậu ta hào phóng ghê. Nhưng vấn đề ở đây chính là, làm sao cậu ta có nhiều vé một cách miễn phí như vậy nhỉ? Bí mật? Hẳn có gì đó uẩn khúc ở đây rồi.
Vào cái ngày SPB tổ chức concert ấy, Hà Nội có tuyết. Theo thời sự thì Việt Nam vốn là một nước thuộc khí hậu nhiệt đới gió mùa nhưng trong những năm gần đây, không hiểu sao thỉnh thoảng cứ vào mùa đông là trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-hot-mit-to-thich-cau/2790935/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.