"Rầm..."
What? What? Cái quái gì thế? Động đất à? Vội rút headphone ra, ngoái đầu về phía cửa. Hix...cái cánh cửa yêu dấu của tui, lệch cả bản lề luôn rồi. Dạ vâng! Thủ phạm là người trong nhà, vậy thì còn ai trồng khoai đất này ngoài ông anh trai thần kinh Trần Gia Huy cơ chứ! Nhưng dáng vẻ ổng bây giờ buồn cười thật, một chân vẫn còn giơ lên, mặt mày trông có vẻ vừa tức giận vừa ngạc nhiên. Hài méo chịu được, nhưng phải nhịn, không được cười, cười một phát là xác định ngủ trong đất forever luôn.
Nở một nụ cười tươi nhất có thể, tui nói:
- Good morning my brother! Có chuyện gì mà mới sáng sớm anh đã lên "thăm" cái cánh cửa, ý lộn, "thăm" em vậy?
Hạ cái chân vô duyên kia xuống, ổng quát:
- MÀY LÀM CÁI QUÁI GÌ MÀ ANH MÀY KÊU RÁT CẢ CỔ, GÕ CỬA RÁT CẢ TAY MÀ DELL CHỊU RA THẾ HẢ?!
Tui giơ cái headphone ra trước mặt ổng giọng vô số tội:
- Tại em đeo headphone nên không nghe thấy cái gì chứ bộ!
- Đeo đeo cái đầu mày ấy, ở một mình mà cũng đeo! Bộ mày bị tự kỉ à?
Ủa? Gì kì vậy? Ở một mình đeo headphone thì liên quan gì đến tự kỉ? Bộ học nhiều quá nên bị tẩu hỏa nhập ma hả trời? Tui vội vàng giải thích:
- Nếu em không đeo headphone thì trước sau gì chả bị anh mắng. Ví dụ như.....
Rồi làm điệu bộ giống anh hai, giọng the thé quát:
- "Mày làm cái quái gì mà mới sáng sớm đã bật nhạc dell cho anh hai mày ngủ thế hả?"... đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-hot-mit-to-thich-cau/139115/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.