Ấn Thiếu Thần nhịn không được thở dài, anh nhìn Hải Tinh và Minh Hi thân thuộc với nhau như vậy, anh cũng bực theo. 
Hải Tinh lại nhìn đề một hồi, cầm di động nhìn thoáng qua, nói: “Tôi mua vé máy bay tối mai.” 
“Tạm biệt.” Minh Hi lập tức vui vẻ vẫy tay với Hải Tinh. 
“Sẽ nhớ tôi chứ?” Hải Tinh mặt dày vô sỉ hỏi. 
“Sẽ không.” 
“Có đề nào không làm được hỏi tôi.” 
“Thật ra cũng không cần đâu.” 
Hải Tinh ném đề đi, tung ra đòn sát thủ: “Tôi gửi đề cho cậu.” 
“Được.” 
Hải Tinh bình tĩnh làm đề một hồi, liền ném sách luyện tập của Minh Hi đi: “Quá đơn giản, không thú vị, chỉ là tiếng Anh có chút thú vị, mặt khác giống trò chơi vậy.” 
“Ừ.” 
“Tôi về ngủ, cậu về phòng ngủ chưa, người nối nghiệp.” Hải Tinh hỏi Ấn Thiếu Thần. 
Ấn Thiếu Thần ném chìa khóa phòng cho Hải Tinh: “Cậu về trước đi, tôi chạy bộ buổi tối.” 
Ấn Thiếu Thần có thói quen chạy vào ban đêm, đây là bởi vì anh không muốn dậy sớm, tật xấu khi rời giường. 
Một bộ phận nữ sinh của trường Gia Hoa có thói quen ban đêm đi dạo sân thể dục, đó là bởi vì Ấn Thiếu Thần đã hình thành thói quen này cho các cô ấy. 
Minh Hi chưa bao giờ tham gia nên cô cũng không biết đến sự náo nhiệt khi Ấn Thiếu Thần chạy vào ban đêm. 
“Được, tôi đi về trước đây.” Hải Tinh cầm lấy chìa khóa ngáp một cái đi về. 
Phùng Mạn Mạn nhìn Hải Tinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-hoc-sinh-chuyen-truong/3389754/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.