Sau khi Phùng Mạn Mạn ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi Ấn Thiếu Thần: “Cậu đang làm nũng với Minh Hi à?”
Ấn Thiếu Thần liếc Phùng Mạn Mạn một cái.
Thiệu Dư thở dài một hơi, đột nhiên nói với Phùng Mạn Mạn: “Bạn cùng bàn à, tôi đau đầu.”
Phùng Mạn Mạn lập tức hiểu ý: “Ôi cục cưng bé nhỏ của tôi, cậu bị làm sao vậy, để tôi giúp cậu xoa xoa.”
Nói xong, thật sự giúp Thiệu Dư xoa đầu.
“Cũng không thấy tốt lên được bao nhiêu, muốn ôm một cái mới có thể khỏe lại được.” Thiệu Dư tiếp tục giả bộ yếu ớt.
“Ngoan, chờ không có người đã, ở đây người ta cũng ngại.” Phùng Mạn Mạn phối hợp rất tốt.
“Cút đi.” Ấn Thiếu Thần lạnh lùng nói với hai diễn viên này.
“Được rồi.” Thiệu Dư lập tức cút.
Phùng Mạn Mạn giơ một dấu tay ok, đi theo Thiệu Dư cùng nhau “cút”, lúc “cút” còn lôi kéo phía sau đồng phục của Thiệu Dư nói: “Bạn cùng bàn à, tôi muốn uống trà sữa.”
“Tốt hơn là nên uống nhiều nước ấm.”
“Ha ha ha ha ha.” Phùng Mạn Mạn lại một lần nữa cười ra âm thanh của hàng nghìn con ngựa chạy.
Minh Hi có ngốc đến đâu thì cũng hiểu được trò đùa của bọn họ, ngồi trên ghế đỏ bừng mặt.
Lấy vở ghi chép ra bắt đầu xem.
Ánh mắt lén nhìn qua bên Ấn Thiếu Thần một chút, phát hiện Ấn Thiếu Thần lại có thể trắng trợn táo bạo mà nhìn chằm chằm mình, lập tức không thể không căng thẳng.
“Không thì tôi bảo hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-hoc-sinh-chuyen-truong/3389739/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.