Ấn Thiếu Thần đứng ở phía ngược sáng.
Ánh sáng chiếu từ phía sau lưng anh, nhìn từ góc độ của Minh Hi, cô cảm thấy như cả người anh đều đang đứng trong bóng tối, nếu không sao gương mặt người này có thể u ám như vậy?
Vẻ mặt của thiếu niên toát lên một sự kiêu ngạo rõ ràng, khi nhìn hai người họ, đôi mắt anh lạnh lùng.
Một lúc sau, Ấn Thiếu Thần đi vào quán ăn và ngồi cạnh Minh Hi.
Thiệu Dư ngồi cạnh Hà Nhiên và chào hỏi Hà Nhiên một cách tự nhiên, như thể họ đã rất quen thuộc với nhau.
Hàn Mạt nhìn xung quanh hồi lâu, cuối cùng tìm được một cái ghế riêng dọn qua, ngồi xuống lối đi, hỏi: "Sao, hai người các cậu định gương vỡ lại lành à?"
Thiệu Dư trợn mắt liếc Hàn Mạt một cái: "Hai người bọn họ chưa từng quen nhau."
Thành ngữ này được sử dụng rất sai.
"Vậy thì cái này gọi là gì? Ngựa tốt cuồng ăn cỏ cũ?" Hàn Mạt tiếp tục hỏi.
Hà Nhiên uống thêm một ngụm đồ uống, như thể không quan tâm đến câu hỏi của họ, thậm chí không có ý trả lời mà hỏi chuyện khác: "Cần tôi tiện thể mời các cậu ăn không?"
Ấn Thiếu Thần lập tức lạnh lùng trả lời: "Không cần."
“Vậy các cậu đến đây xem ăn à?” Hà Nhiên tiếp tục hỏi.
Một người ăn, bốn nam sinh nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, cảnh tượng này đúng là vô cùng kì quái.
“Chỉ là tình cờ gặp bạn cùng lớp nên vào trò chuyện thôi.” Ấn Thiếu Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-hoc-sinh-chuyen-truong/3389732/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.