Thế Khải không để cho Thiên Giai lên thành phố với anh thêm một lần nào nữa. Anh sợ cô sẽ gặp lại Tĩnh Phong, kí ức đau khổ của cô sẽ tràn về, cô sẽ lại tiếp tục đau khổ. Lần này về thành phố, anh trốn cô đi. Anh định bụng ghé qua tiệm bánh của Diệu Lam, mua cho cô một cái bánh rau câu, Thiên Doanh một cái bánh kem nho nhỏ. Bước vào cửa tiệm, anh thấy tim mình đập rộn ràng đến lạ. Anh mở lời:
- Lấy cho tôi chiếc bánh rau câu và cái bánh kem này – Thế Khải chỉ vào tủ kính
- Vâng, anh đợi chút – Diệu Lam bỏ bút xuống, ngẩng đầu lên đi lấy kẹp gắp bánh. Lúc đó, ánh mắt của hai người vô tình giao nhau – Là anh à? – Diệu Lam hỏi, có chút vui mừng.
- Ừ- Thế Khải đáp gọn.- Cô có thể ra ngoài này ngồi một chút không?
Diệu Lam cởi tạp dề, lấy một ít cà phê ra cho Thế Khải. Đặt xuống bàn, cô mở lời:
- Lâu rồi không thấy anh.
- Hai tuần nay tôi ở nhà, không ra ngoài.
- Ồ, ra là vậy. Anh có muốn ăn chút gì đó không?
- Cám ơn, nhưng tôi về bây giờ. Tôi ghé qua mua ít bánh thôi.
- Anh đi giờ à?
- Ừ, chắc là em tôi nó giận lắm, vì tôi trốn nó đi mà.
- Sao anh không dẫn em gái mình theo?
- Hôm bữa cho nó ra ngoài một lần, lại gây chuyện với người ta nên không cho đi nữa.
- Vậy anh về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-gio-bao-gio-anh-moi-tro-ve/2943709/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.