Những ngày sau đó, Tĩnh Phong xem Thiên Giai như là một người xa lạ. Tối hôm nay, Tích Ngọc về, Tĩnh Phong ra sân bay đón em gái. Sau bữa cơm, Tích Ngọc chạy thẳng lên phòng anh ba yêu quý, nằm thẳng xuống giường, cô hỏi:
- Anh, chị Diệu Lam về nước rồi, anh có gặp chưa?
- Gặp rồi.
- Chị đến công ty à?
- Ừ.
- Nghe nói đâu chị định mở tiệm bánh, khi không lại chạy đến công ty làm gì nhỉ?
- Chuyện của người ta, em thắc mắc làm gì.
- À, anh có gặp chị Thiên Giai chưa? Nghe anh hai nói chị làm thư kí cho anh mà.
Nghe tới Thiên Giai, mặt anh bỗng tối lại, nhưng cũng nhanh chóng trở lại bình thường
- Đã gặp.
- Oh, chuyện hai người như trong cổ tích ấy nhỉ? Thế khi nào anh quay lại với chị?
- Em bớt nói năng linh tinh đi. Không đời nào có chuyện đó đâu.
- Này, anh vẫn còn vì chuyện ngày xưa đấy à? Em quên nói cho anh biết, những chuyện đó là một vở kịch hoàn hảo để che mắt anh mà thôi. – Tích Ngọc ngồi dậy
- Em đừng nói đỡ cho người đó nữa. Cô ta không xứng. Em không nhớ cái tát đó à?
- Anhhh, em đã nói mọi chuyện là một vở kịch rồi mà. Để em kể anh nghe – Tích Ngọc đem hết mọi chuyện năm xưa ra kể cho Tĩnh Phong – Đó, chuyện là như vậy.
- Em về phòng đi, anh bận.
- Anh, nếu anh không giữ được chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-gio-bao-gio-anh-moi-tro-ve/2943698/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.