Tĩnh Phong lấy điện thoại, nhắn tin cho Thiên Giai:
- Em đang ở đâu.
- Em đang ở cùng một người bạn – Thiên Giai không giấu giếm
- Anh đưa em về.
- Được, vậy em chờ anh ở bên ngoài. – Thiên Giai thở nhẹ, cuối cùng cô cũng được thoát khỏi cái không khí ngột ngạt của buổi tiệc.
- Ai vậy? – Thế Khải hỏi
-Chuyện của tôi, anh hỏi làm gì?
- Bạn bè quan tâm nhau thôi.
- Không nhất thiết phải vậy đâu. Tôi về đây – Thiên Giai quay đầu đi ra phía cửa
- Để tôi đưa cô về.
- Không cần phiền anh như thế đâu. À, bộ váy áo này tôi sẽ sớm trả lại anh.
- Không phiền. Hơn nữa tôi cũng không muốn ở lại đây. Không cần trả đâu, tôi đâu phải con gái mà cô gửi đồ này cho tôi làm gì – Thế Khải nói, lúc này hai người đã ra tới cửa chính.
- Nhưng…
- Nhưng nhị gì nữa. Tôi cũng đang rảnh rỗi, đưa cô về cũng đâu có ảnh hưởng gì. Còn bộ váy này cứ coi như là quà tôi tặng cô dịp Giáng Sinh đi- Thế Khải kéo tay Thiên Giai
- Cô ấy không muốn thì tại sao lại phải ép? – Một giọng nói lạnh lùng vang lên. Là Tĩnh Phong. Anh thật sự tức giận khi thấy cảnh này.
- Phong..em – Thiên Giai nhìn Tĩnh Phong rồi nhìn Thế Khải, hai con người này từ trước đến giờ hình như chưa từng hòa hợp.
- Tôi nghĩ cô ấy cần có người để đưa về, thế thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-gio-bao-gio-anh-moi-tro-ve/2943670/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.