Một ngày đầu tháng 12
- Anh ơi, ba mẹ có về không? – Tích Ngọc chạy đến gần Tĩnh Phong, lúc đó anh đang coi ti vi sau bữa tối
- Anh không biết. Chắc là có
- Bữa tiệc Giáng Sinh của công ty do anh đảm nhiệm à?
- Ừ.
- Vậy anh hai có về không?
- Không.
- Anh, rủ chị Thiên Giai cùng đi đi. – Tích Ngọc hứng khởi
- Tùy em.
- Sao lại là em? Phải là anh nói chứ.
- Anh không tiện
- Ngại chứ gì? – Tích Ngọc vỗ vỗ vào vai Tĩnh Phong. – Được rồi, để em đây ra tay phụ giúp. Nhưng trước hết phải đi gọi điện hỏi thăm mama đã. Bye anh. – Tích Ngọc chạy lên lầu.
Sau khi gọi điện làm nũng và hỏi thăm ba mẹ, Tích Ngọc đi qua phòng Thiên Giai. Cô gõ cửa:
- Chị ơi, em vào nhé.
- Ừ, cửa không khóa
Tích Ngọc đẩy cửa vào, Thiên Giai đang ngồi học bài, ngước lên hỏi Tích Ngọc:
- Có chuyện gì à Ngọc?
Tích Ngọc không ngại ngùng gì nằm thẳng xuống giường Thiên Giai, lăn mấy vòng rồi nói:
- Chị, sắp tới công ty ba em mở tiệc Giáng Sinh, chị đi cùng em nhé.
- Chị… sao chị có thể đi được, chị không quen
- Đi đi mà chị, coi như em năn nỉ chị đi.
- Nhưng chị thực sự không quen mà. Với lại công ty của ba em cũng có biết chị là ai đâu.
- Cứ coi như chị là khách mời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-gio-bao-gio-anh-moi-tro-ve/2943666/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.