Thoáng một cái đã đến cuối tuần. Anh đưa Tích Ngọc về nhà lớn rồi chở Thiên Giai đi bệnh viện tái khám. Thiên Giai khám ở tầng hai của bệnh viện, Tĩnh Phong nắm tay cô dẫn cô vào. Khi đi qua khoa sản, một vài người xì xầm bàn tán:
- Trời, còn nhỏ vậy mà đã cùng người yêu đến bệnh viện, lại phá thai cho xem.
- Chị thấy không? Giới trẻ bây giờ nó yêu đương loạn xị, hở tí là phá thai.
- Không biết giữ mình thì phải lãnh hậu quả thôi.
- Sau này có ân hận cũng không kịp.
Mấy lời đó cứ vô tình lọt vào tai của Tĩnh Phong và Thiên Giai, khiến hai người đỏ bừng mặt. Thiên Giai vô thức nắm chặt tay của Tĩnh Phong hơn. Tĩnh Phong thấy vậy, biết cô đang bị những lời nói kia làm rối loạn liền nắm chặt tay cô, như một lời động viên. Cuối cùng họ cũng đến được phòng khám. Vị bác sĩ từ tốn nói họ ngồi. Sau khi khám xong, ông nói:
- Tình hình rất tốt, vết thương đã không còn trở ngại gì. Nó đã liền lại rồi.
- Cám ơn bác sĩ, vậy bây giờ con còn phải chú ý việc gì nữa ạ? – Thiên Giai lễ phép hỏi
- Không cần chú trọng quá mức đâu, vì bây giờ con hoàn toàn như một người bình thường, không bị vết thương làm cản trở sinh hoạt hằng ngày.
- Vậy con xin phép về đây ạ.
- Ừ, mà không cần tái khám nữa đâu nhé.
- Vâng, con biết rồi ạ. – Thiên Giai đứng lên chào ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-gio-bao-gio-anh-moi-tro-ve/2943653/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.