Bé Mầm Cây được Tạ Tĩnh Khang đặt trên vai bế đi vào siêu thị, lần đầu tiên bé con được trải nghiệm cảm giác bế trên cao này miệng liền cười toe toét, bé vỗ tay gọi liên tục.
" Chú người xấu, cảm giác này thật thích... Thích lắm"
Tạ Tĩnh Khang lần đầu tiên chiếm được sự yêu thích của con nít, trong lòng thỏa mãn không thôi. Vẻ mặt hắn đắc ý đáp.
" Còn phải nói sao? Cha con còn chỉ mới đứng đến nách ta thì con có là gì ? Bản thân con ngay từ đầu ngoan ngoãn có phải là có sữa uống sớm hơn rồi không ?"
Bé Mầm Cây nghe vậy liền bĩu môi, khẽ thì thầm vào tai Tạ Tĩnh Khang.
" Thật ra con từng bị kẻ xấu bắt đi, cũng may có dì chủ quán chỗ ba ba làm đã đuổi kịp con mới thoát được. Từ đó cho đến nay, ai lạ mặt đến gần con ba ba đều sẽ như thế"
Tạ Tĩnh Khang nghe đến đây thì siết chặt mày, trong đầu thầm nghĩ.
" Đứa trẻ này thật thông mình, còn rất hiểu chuyện. So với mấy đứa cùng tuổi cũng rất là ngoan. Vậy mà phải ở chung với một người ngốc ? Đúng là rủi ro gặp nguy hiểm cũng cao hơn thật "
Hắn đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì góc áo bên tay phải bỗng dưng có người kéo kéo, theo phản xạ Tạ Tĩnh Khang quay đầu lại nhìn chỉ thấy Tiểu Bao Bao mắt mở to chăm chăm quan sát hắn.
Tạ Tĩnh Khang quen thói lưu manh, cung chẳng cần biết dỗ dành một người theo cách dịu dàng là thế nào. Hắn cau có mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-dung-om-con-chay/244879/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.