Tịch Du bị Tịch Dương dùng lệnh cưỡng chế không cho phép xuống giường, không cho phép chơi máy tính, phải đảm bảo nghỉ ngơi đầy đủ. Lần này cậu bị bệnh, Tịch Dương vô cùng khẩn trương, còn xin nghỉ ở công ty, ở nhà chăm sóc cậu, sợ Tịch Du không nghe lời.
Poster được yêu cầu còn chưa nói với chuẩn bị, mong cô ta không quá sốt ruột, nhưng mà ngẫm lại, làm kịch đâu thể nhanh như vậy, hơn nữa chủ dịch thụ còn chưa tìm được. Thật ra cậu băn khoăn không biết Cổ Ý có trả lời câu hỏi cuối cùng kia của cậu hay không.
Thỉnh thoảng Tịch Du lại với lấy cái di động trên tủ đầu giường, đáng tiếc, dù lấy đupwjc cũng vô dụng, bởi vì nó hết pin.
Tịch Du nằm nhiều tới mức đau cả người, khó chịu nhíu mày, Tịch Dương ngạc nhiên, còn cho rằng thân thể cậu có chuyện. Tuy rằng sau tai nạn xe cộ, thể chất của Tịch Du yếu đi, nhưng mà chưa tới mức bệnh nhược đến vậy
“Anh, em muốn tìm việc.” Tịch Du nghĩ mãi mới dám nói rõ điều lấn cấn trong lòng mình, không nắm chắc Tịch Dương sẽ đồng ý. Cậu còn chưa tốt nghiệp đại học, muốn tìm việc chỉ có thể dựa vào quan hệ.
Tịch Dương ngẩn người, lập tức đáp: “Em tìm việc còn quá sớm.”
“Không sớm, em ở nhà cũng không có việc gì làm.”
Tịch Duong dường như vẫn không tán thành Tịch Du ra ngoài tìm việc, tìm mọi lí do để cản.
Tịch Du bĩu môi, rầu rĩ hừ một tiếng.
“Hay là anh đăng kí cho em một lớp mỹ thuật nhé, em xem, có thể kết bạn mới, có thể nâng cao năng lực hội họa, vẹn cả đôi đường.”
Tịch Du không ngại lùi một bước, hơn nữa kiện nghị này cũng không sai, cậu chỉ không muốn một ngày hai tư tiếng đều chôn mình trong nhà, hơn nữa nâng cao kỹ thuật vẽ tranh chẳng phải càng tốt hay sao.
Tịch Dương thừa thẳng xông lên: “Lớp học ở ngay cạnh thư viện, em còn có thể đọc thêm sách bổ sung tri thứ.” Dùng đủ mọi thứ tốt để mê hoặc Tịch Du.
Kết quả có thể nhìn ra rồi.
Tịch Dương lập tức gọi điện thoại giúp Tịch Du sắp xếp xong xuôi, xem ra là anh đã sớm chuẩn bị, chỉ chờ cơ hội nói ra, Tịch Du bất cứ lúc nào cũng có thể đi học. Bởi vì khóa học cách ngày một buổi, không cần lo lắng sẽ bận việc gì đó mà phải nghỉ học, bản thân học sinh có thể lựa chọn học bù, điểm này cũng là chiếu cố các học sinh có buổi học chính tại trường.
Thấy sắc mặt Tịch Du đã tốt hơn nhiều, Tịch Dương căn dặn cậu ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về rồi mới ra ngoài.
Tịch Du lắc đầu, có chút bất đắc dĩ với việc anh trai cứ coi mình như trẻ con. Tịch Dương đi rồi, Tịch Du như được giải phóng, lập tức mở máy tính lên QQ.
Tiếng tít tít tít liên tiếp vang lên, có rất nhiều người nhắn tin offline cho cậu. Trái ớt là nhắn nhiều nhất, tròn 25 tin.
Trái ớt: Poster vẽ thế nào rồi?
Trái ớt: Nè! Không onl à?
Trái ớt: Nè người trẻ tuổi, đừng chơi trò mất tích với tôi chứ, có chuyện gì khó khăn mà phải cắt mạng thế
Trái ớt: Du Du~
Trái ớt: Mau lên mạng đi nha, gào gào.
…
Phía dưới đều là một đống độc thoại nhàm chán của Trái ớt, có thể thấy được cô rảnh rỗi tới mức trò chuyện một mình với khung chat.
Du lai du khứ: Tôi đây.
Thừa dịp Trái ớt chưa trả lời, Tịch Du nhìn sang tin nhắn của Cổ Ý.
Cổ Ý: Ừ, đoán đúng rồi.
Câu này để trả lời khi cậu hỏi anh ta về giới để tặng bất ngờ cho fan có phải không.
Cổ Ý: Out?
Cổ Ý: Sao lại không onl Q, đã xảy ra chuyện gì?
Lời ít ý nhiều, chỉ ba câu thoại, so với Trái ớt thì khác nhau một trời một vực, khí chất của Cổ Ý rõ ràng thăng cấp lên nhiều.
Thấy Cổ Ý đã lên mạng, Tịch Du tự hỏi không biết anh làm nghề gì, đã không còn là sinh viên, sao ngày nào cũng nhàn nhã chơi internet như vậy.
Du lai du khứ: Bị cảm %>_<% Anh trai tôi không cho tôi động vào máy tính.
Trái ớt còn chưa đáp lại, Cổ Ý đã nhanh chóng trả lời.
Cổ Ý: Hiện tại không sao rồi chứ?
Du lai du khứ: Ừ ừ, ốm thật khó chịu TAT
Cổ Ý lớn tuổi hơn cậu, bình thường hai người nói chuyện vẫn tương đối tùy ý. Vì vậy Tịch Du tự cho phép mình kiêu một chút, người bệnh là lớn nhất mà.
Cổ Ý: *xóa cằm* Nhất định phải chú ý sức khỏe.
Du lai du khứ: Vâng vâng. Được rồi, có thể hỏi đại thần làm nghề gì hay không? Sao mỗi ngày đều onl QQ?
Cổ Ý: Đang thất nghiệp chờ sắp xếp việc làm.
Du lai du khứ: Thật trùng hợp, tôi cũng thế~ *nắm tay*
Cổ Ý: Bạn nhỏ, hẳn là em còn chưa tốt nghiệp.
Du lai du khứ: Anh đẹp trai, không tìm được việc chính là đang thất nghiệp chờ sắp xếp việc đó.
Trái ớt chưa trả lời cậu, Tịch Du nhắn tin lâu vẫn không thấy đáp lại, trong tổ kịch cũng yên tĩnh không nhúc nhích.
Du lai du khứ: Sao Trái ớt vẫn chưa trả lời Q của tôi, trong tổ kịch cũng không có ai nổi lên?
Cổ Ý: Chúng tôi đang đối kịch ở YY.
Du lai du khứ: Tìm được chủ dịch thụ rồi?
Cổ Ý: Muốn tới vây xem không? YY số XXXXX
Cậu chưa từng vây xem tổ kịch đối kịch bao giờ, hơn nữa còn có thể nghe được âm thanh hiện trường của Cổ Ý, ngu gì không đi. Tịch Du mở lại tài khoản YY, mở phần mềm YY đã bị vứt bỏ từ lâu, còn phải chờ update thật dài, tốc độ mạng chậm rãi thật làm người khác phát điên.
Du lai du khứ: Đang update, đại thần nhất định phải chờ tôi!
Cổ Ý: Ừ O(n_n)O~
Tiến độ cuối cùng cũng được 100%, Tịch Du lập tức vào phòng, dùng acc nhỏ tên là Cá màu trắng. Trong kênh có một phòng là S~M, có năm người, chắc là nơi tổ kịch pia kịch. Nhưng mà phòng bị khóa rồi, Tịch Du không thể vào được, lại không cầu cứu Cổ Ý được, cậu đành phải chơi trò đoán mật mã.
S~M mật mã sai.
69 mật mã sai.
419 mật mã sai.
…
Tịch Du siêng năng thử đi thử lại, khi cậu đang định đổi một cái khác, tiếng mưa rơi tí tách vang lên, Tịch Du được người ta kéo vào trong phòng.
Cậu ảo não kêu một tiếng, “A! Tôi còn chưa tìm ra mật khẩu.”
Có tiếng cười vang lên, Tịch Du nghe ra được giọng Trái ớt. Lúc này cậu mới chú ý trong kênh mở tự do trò chuyện, áo của cậu cũng biến thành màu xanh lam rồi.
Trái ớt hiển nhiên không nghe ra giọng Tịch Du, chỉ thấy đây là một thụ âm không tệ, vội vàng đùa giỡn nói: “Ra là một bé Cá thụ đáng yêu lạc đường vào phòng điều giáo của chị.”
Tịch Du lập tức đổi ID của mình thành Du lai du khứ, lúc này Trái ớt mới nhận ra cậu.
Không đợi Trái ớt kịp phản ứng, một thanh âm quen thuộc khác vang lên: “Trái ớt, tiếp tục đi.”
Người trong phòng không nhiều lắm, nhìn ID có thể nhận biết được Trái ớt, chuẩn bị, Cổ Ý, 1, quần chúng, mặc dù có hai người cậu không nhận ra, nhưng mà Tịch Du lập tức biết được đâu là thanh âm của đại thần.
Một công âm ôn nhu như thế, Tịch Du dường như còn nghe ra ý cười nhàn nhạt trong giọng điệu của anh, hẳn là cười câu oán giận kia của cậu?
Được rồi, lại mất mặt trước đại thần.
Tịch Du chăm chú nghe bọn họ đối kịch, kết quả thụ vừa lên tiếng, Tịch Du đã thấy quen tai. Thật đúng là tình cờ, CV phối thụ là Duy Nhất, thảo nào ID là 1.
Không ngờ trùng hợp đến thế, vừa kết thúc một tổ kịch lại gặp trong tổ kịch khác. Cũng là do Duy Nhất quen biết với Trái ớt, khó tránh khỏi tăng xác suất gặp Tịch Du.
Thanh âm của Duy Nhất mềm mại ôn hòa, cũng phù hợp với tướng mạo của cậu ta. Không ngờ khẩu vị của Liễu Tây Dương chuyển biến nhanh như vậy, chí ít Tịch Du không chấp nhận mình là một nhược thụ.
Đây vốn là một hài kịch ngắn, toàn bộ quá trình thu âm, thụ đều làm nũng, công đều chiều chuộng dung túng, diễn xuất của hai người không tệ, số lần bị đạo diễn cắt rất ít.
Qua một lần cơ bản là ổn thỏa rồi. Có người nói hai người vừa đối kịch vừa mở CE ra thu âm, như vậy sẽ nhanh hơn, Tịch Du nghĩ mình phải bắt tay vào làm poster thôi.
Đối xong, mọi người không lập tức giải tán mà ở lại nói chuyện phiếm.
Tịch Du vốn không muốn nói, nhưng mà Trái ớt cứ đuổi theo cậu.
Trái ớt: “Du Du, chị thiếu chút nữa tới tòa soạn đăng tin tìm trẻ lạc đó.”
Tịch Du không muốn mở mic, chắc là còn chưa khôi phục lại sau tiếng hờn dỗi của mình vô ý phát ra lúc nãy, chỉ đánh chữ trên khung bình luận.
Du lai du khứ: Còn chưa tới 48 tiếng đồng hồ, cảnh sát sẽ không thụ lí.
Mới một ngày không login đã bị hỏi đông hỏi tây, chứng tỏ người nọ rất quan tâm cậu. Tất nhiên Tịch Du biết Trái ớt lo lắng cho mình, chỉ là cách quan tâm của cô có chút đặc biệt.
Cổ Ý ngắt lời Trái ớt, thay cậu giải thích: “Du Du bị ốm.”
Một tiếng thét chói tai qua đi, mang theo một loạt âm thanh bùm bùm, đèn xanh trước tên chuẩn bị sáng lên, “Đại thần, anh có cần phải yêu chiều thế không ┭┮﹏┭┮ em tan chảy mất.”
Trái ớt: “Du Du đổi nghề làm CV đi, tôi sẽ thành fan CP của các người, tên couple cũng đã chuẩn bị sẵn rồi, gọi là YY!”
Một chữ Y là chữ cái đầu của từ “Ý” trong tên Cổ Ý, một chữ Y là chữ cái đầu của từ “Du” trong Du lai du khứ, ghép chung một chỗ, vừa vặn có thể phối hợp thành một tên CP rất hay.
Cổ Ý cười khẽ, đồng ý nói: “Tên không tệ.”, cũng không biết là anh đang gián tiếp tán thành Trái ớt ghép đôi mình hay có ý tứ gì.
Tịch Du phát hiện Duy Nhất hầu như không nói gì, hơn nữa ID của cậu ta đã biến mất. Duy Nhất không nói một tiếng đã rời phòng.
Trái ớt còn đang ồn ào nói chuyện phiếm, cũng chỉ có Cổ Ý tốt bụng phụ họa cho cô, Tịch Du chỉ thỉnh thoảng gõ vài câu trên khung chat. Còn hai cô gái khác, chỉ treo máy nằm ngay đơ thôi. Có lẽ do khí chất của đại thần quá mạnh mẽ, chỉ có cô em Trái ớt mới chống lại được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]