Chương trước
Chương sau
Tịch Du thong thả đi tắm, tẩy đi sự uể oải mệt mỏi, rồi mở mp3 nghe 《 Ý thơ 》lần thứ n, danh khúc của Cổ Ý đại thần.

Vuốt ve đôi chân, có âm nhạc làm bạn, Tịch Du duỗi người, chỉ cảm thấy càng tỉnh táo, không hề buồn ngủ. Thời gian chậm chạp trôi qua, trước khi rời đi Cố Lẫm đã nhắc nhở cậu đi ngủ sớm, Tịch Du ngoan ngoãn đáp ứng.

Nhưng bây giờ nhìn về máy tính cách đó không xa, màn hình đen phản chiếu cái bóng nhàn nhạt, hình ảnh một người ngồi trên giường, tựa như mơ hồ mông lung. Tịch Du vươn tới, đấu tranh tâm lý vô cùng dữ dội, cuối cùng vẫn nhịn không được mà mở máy tính.

Màn hình máy tính thân thiết hiện ra trước mắt, là bức tranh che ô Tịch Du vẽ tặng cho Cố Lẫm, khổ tranh vừa vặn dùng làm hình nền. Cậu vẫn luôn dùng hình này không muốn đổi, bởi vì màu sắc nhã nhặn, không nhức mắt.

Đăng nhập vào chim cánh cụt, Tịch Du tắt các loại ava nhấp nháy dưới góc màn hình, đăng một weibo lên.

Du lai du khứ: Anh quản gia đưa tôi đi ăn đồ ngọt  ┭┮﹏┭┮ Đã quên mang tiền còn bắt anh ấy mời khách, thật quá mất mặt [Ảnh đồ ngọt được gói trong tủ lạnh]

Tiện tay đăng mấy bức tranh minh họa mới vẻ lên, sau đó cậu thu nhỏ trang web lại.

Nhóm tổ kịch 《 Chúng mình yêu nhau đi 》

Biên đạo – Trái ớt: Thật buồn chán.

Chuẩn bị – Bí đỏ: Trái ớt, cô còn chưa ngủ sao?

Biên đạo – Trái ớt: Không ngủ được, tên Du Du đáng ghét kia nửa đêm còn đăng ảnh đồ ăn lên quyến rũ chúng ta.

Chuẩn bị – Bí đỏ: Gần đây tôi đang giảm cân, đừng nhắc đến đồ ăn với tôi.

Biên đạo – Trái ớt: [Ảnh]

Trái ớt tiện tay gửi hình ảnh trên weibo của Tịch Du lên nhóm.

Chuẩn bị – Bí đỏ: Đáng ghét TUT Đừng dụ dỗ tôi, tôi sợ tôi sẽ không nhịn được mà tới nhà bếp ăn vụng.

Biên đạo – Trái ớt: Nhà của tôi chẳng có gì ăn cả, ngay cả mỳ ăn liền cũng không có.

Chuẩn bị – Bí đỏ: Thật đáng thương *xoa cằm*

Tịch Du nhàm chán nhìn bọn họ trò chuyện từng câu, rõ ràng có thể chat riêng nhưng cả hai vẫn gửi tin trên nhóm, có thể thấy được hơn nửa đêm, hai người họ đang rất buồn chán.

Biên đạo – Trái ớt: Bí đỏ, tới YY của tổ kịch đi, tôi muốn hát.

Chuẩn bị – Bí đỏ: Được, vừa lúc ba mẹ tôi không có nhà.

Vì vậy, hai người chuyển địa điểm chiến đấu sang chiến trường YY.

Tịch Du nghĩ mình cũng nhàn rỗi không có việc gì, lén lút theo đuôi leo vào gian phòng YY trong thông báo nhóm.

Có một ID áo vàng ở trong phòng Điều giáo SM, Tịch Du vừa vào kênh đã bị họ kéo phòng. Cậu vẫn giữ ID lần trước: Du lai du khứ. Rất rõ ràng, hai người có thể nhận ra ID đột nhiên xuất hiện này là ai.

Trái ớt: “Du Du, nhanh như vậy đã đi hẹn hò với anh quản gia về rồi sao?”

Cũng không biết có phải do Tịch Du cố ý hay không, cậu mở mic, sau đó cầm bánh quy trên bàn cắn cắn, phát ra tiếng nhai sồn sột, nghe giống như đang ăn món gì đó rất ngọt, kỳ thực chỉ là món bánh lót dạ mà thôi.

“Ừ, ăn có chút nhiều.”

Trái ớt thấy bụng mình rất không chịu thua kém, bắt đầu kêu vang.

Trái ớt mắng: “Suốt ngày ăn, đồ tham ăn.”

Tịch Du thêm dầu vào lửa: “Còn đóng gói mang về cơ, giữ lại mai ăn tiếp.”

Trong YY phát ra tiếng hét chói tai, giọng nói bi thương của Trái ớt vang lên: “Du Du, tôi chợt nhận ra cậu tuyệt đối không đang yêu. Bí đỏ, sao cô không nói lời nào?”

“Tỉ mỉ nghe thanh âm của Du Du, rất đáng yêu. Du Du, nói thêm vài câu nữa đi.” Đây là lần đầu tiên Bí đỏ nghe thấy tiếng Tịch Du, lần trước pia kịch, mặc dù có nghe được tiếng cậu oán giận làm nũng, nhưng không chú ý. Đêm nay yên tĩnh, nghe rất rõ ràng.

“Bí đỏ, cô là kẻ cuồng âm thụ không biết xấu hổ!” Trái ớt nói móc.

“Cảm ơn chị Bí đỏ khích lệ, Trái ớt, không phải cô muốn hát sao?”

“Có phải cậu muốn nghe tỷ tỷ nên mới vào không?”

Tịch Du ừ ừ hai tiếng.

Nhạc đệm vang lên, tiếng Trái ớt nói cùng nhạc dạo, “Du Du, một lát nữa cậu cũng hát một bài đi, không được nghe chùa.”

Bí đỏ lập tức gõ trên khung bình luận: Du Du hát đi!

Du lai du khứ: Trái ớt, không được ghi thù như thế!

Trái ớt: Tôi mặc kệ! Tôi hát xong cậu phải lên mic! Không cho phép bỏ trốn!

Sau đó Trái ớt bắt đầu hát, không chú ý tới khung bình luận nữa.

Du lai du khứ: Cô đây là không trâu bắt chó đi cày.

Bí đỏ: Du Du hát đi *mắt long lanh*

Du lai du khứ: Tôi hát không hay.

Bí đỏ: Du Du hát đi *mắt long lanh*

Du lai du khứ: Sẽ dọa sợ các cô.

Bí đỏ: Du Du hát đi *mắt long lanh*

Du lai du khứ: …

Bí đỏ: Du Du hát đi *mắt long lanh*

Nếu không phải cậu biết khung chat YY không có chức năng tự động trả lời, cậu sẽ cho rằng Bí đỏ đang dùng hệ thống tự động, đây là cố chấp tới mức độ nào vậy? Trong YY cũng chỉ có mấy người, Tịch Du châm chước một chút.

Du lai du khứ: Vậy được rồi, tôi đi tìm nhạc đệm.

Bí đỏ: (^o^)/~ Tôi chờ.

Tịch Du đã lâu rồi không bài hát mới, trong nhất thời không nghĩ ra nên hát cái gì. Gần đây cậu quen thuộc nhất giai điệu của 《 Ý thơ 》, đáng tiếc bài này do chính Cổ Ý sáng tác, căn bản không tìm được nhạc đệm, hơn nửa Cổ Ý lại không onl. Tịch Du nghĩ tới một cách, trực tiếp hát song song với nguyên tác là được rồi, không sợ bị lạc giọng, coi như là song ca với đại thần, he he, vẹn cả đôi đường.

Nghĩ vậy, Tịch Du kéo âm 《 Ý thơ 》 ra ngoài màn hình.

Trái ớt hát xong, quyết đoán lôi cậu lên mic.

“Du Du, không nên hát qua loa nha!” Nói một câu cổ vũ xong, Trái ớt tắt mic.

Khi âm nhạc vang lên, cô nhịn không được kích động, một mình spam khung bình luận.

Trái ớt: Du Du, cậu cư nhiên hát bài của đại thần!

Trái ớt là fan cuồng của Cổ Ý, tất nhiên biết rõ bài nào đại thần cover, bài nào anh tự sáng tác, thế nên chỉ nghe qua vài giây đã lập tức nhận ra chủ nhân của ca khúc.

Làm fan cuồng lâu năm phải biết rõ ca khúc thuộc về thần tượng, những vai thần tượng phối, có thể lập tức nhận ra đại thần, Trái ớt chính là như vậy.

Tịch Du nói mình hát khó nghe, chí ít có thể dùng tiếng của Cổ Ý để che giấu, thanh âm tinh tế nhẹ nhàng, bởi vì không bình tĩnh nên nghe có chút run rẩy, không tệ chút nào.

Trái ớt: Thanh âm này mà phối H, nhất định rất tuyệt! O(*////▽////*)q

Đáng tiếc, Tịch Du căn bản không muốn làm CV, không được, nhất định Trái ớt phải mời được đại thần cùng Du Du hợp tác một phen, phối kịch H cho cô nghe.

Trái ớt vui sướng rạo rực ghi âm, quả nhiên khi thần tượng không có mặt, bắt nạt tiểu thụ là sáng suốt nhất.

Cổ Ý tặng cho Du lai du khứ một đóa hoa.

Trái ớt: A!!!!!!!! Đại thần!!!!!!! Thần tượng!!!!!

Chợt nhìn thấy trên khung bình luận xuất hiện thông báo, Trái ớt trực tiếp dùng hành động thể hiện sự kinh ngạc của mình. Vừa xem ID đã xác thực có thêm một người, chính là Cổ Ý.

Trái ớt thấy rõ Cổ Ý trước đó ở trạng thấy không online, giờ lại gặp ở đây, cô nghĩ mình trong lúc vô ý đã nhận ra JQ ẩn giấu rồi.

Bí đỏ cùng Trái ớt đồng loạt tặng hoa. Tuy nhiên đẳng cấp thấp chỉ có thể tặng năm đóa, đời tới khi hoa hồi phục đầy rồi mới tặng tiếp, lúc đó chắc đã hát xong rồi. Trái ớt không ngờ đẳng cấp YY của đại thần cao như vậy, có thể tặng tới tám đóa hoa.

Ngân dài một hơi, rốt cục hát xong, nhiệm vụ hoàn thành. Tịch Du thấy các cô gái tặng hoa cho mình, liên tục nói cảm ơn. Sau đó cậu chợt nhìn thấy ID của đại thần.

“A! Đại thần!”

Làm trò trước mặt tác giả sáng tác, hát tốt còn chưa tính, vấn đề là Tịch Du hát không hay.

Cổ Ý mở mạnh, nhẹ cười khích lệ cậu: “Hát không tệ.”

Nhất định chỉ là lời khách sáo, không nói hát cực chán đã là an ủi người ta rồi.

“Đã trễ này sao em còn chưa ngủ?”

“Lát nữa sẽ ngủ.”

Cổ Ý vừa xuất hiện, trong phòng mặc dù có bốn người, nhưng hai chị em kia cam tâm tình nguyện ngậm miệng không lên tiếng.

“Đừng thức nữa, ngủ đi.”

Trái ớt ở bên kia điên cuồng gõ cho Tịch Du.

Trái ớt: Mau mau, xin đại thần hát một bài đi.

Du lai du khứ: Sao cô không tự nói?

Trái ớt: Tôi nói có ích rắm ấy, mau lên đi ┭┮﹏┭┮ Khóc lóc om sòm lăn lộn cầu xin.

Phải biết rằng, Trái ớt không bằng lòng chỉ có thể đối kịch với Cổ Ý, thật lâu rồi không được nghe thần tượng hát, Trái ớt sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt đẹp hôm nay. Cô vốn cũng có thể tự mình cầu thần tượng hát, nhưng vẫn lo lắng đại thần sẽ từ chối, trái tim mong manh sao chịu đựng nổi bị đại thần cự tuyệt, còn không bằng để Tịch Du trực tiếp hỏi, phần thắng còn lớn hơn.

Cổ Ý đã nói ngủ ngon, Tịch Du lại ấp úng: “Đại thần, cái kia…”

“Ừ?”

“Trái ớt nói cầu đại thần hát một bài.” Tịch Du nghĩ dù sao đó là sự thật, tuy rằng bản thân cậu cũng muốn nghe lắm.

Trái ớt lập tức phản kháng.

Trái ớt: Đáng ghét ┭┮﹏┭┮

Du lai du khứ: ^_^

“Em muốn nghe cái gì?” Cố Ý hỏi Tịch Du, cậu nhìn danh sách các ca khúc Cổ Ý đã từng hát, nói “Ý thơ.” Quả nhiên cậu thích nhất nghe bài này.

“Tôi đi tìm nhạc đệm.”

“Vâng vâng.” Tịch Du ngoan ngoãn chờ.

Trái ớt: Cậu với đại thần quả nhiên có JQ.

Du lai du khứ: Kỳ thực cô nói cũng thế thôi, đại thần là người tốt, nhất định sẽ đồng ý ^_^

Trái ớt: ╭(╯^╰)╮ Không có khả năng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.