Cách ngày, Cố Lẫm kể tình huống Thẩm Thiên nói cho Tịch Du, biểu hiện của cậu bình tĩnh khác thường, chỉ “vâng” một tiếng biểu thị đã biết. 
Không dám ôm quá nhiều hy vọng, chỉ sợ giống giấc mộng tàn, dù sao bây giờ cậu cũng đã quen rồi, không cầu mong có thể thay đổi gì. 
Cố Lẫm nhạy cảm đoán được suy nghĩ trong lòng cậu. Tuy rằng ngay từ đâu anh cũng không xác định có nên nói cho Tịch Du không, nhưng anh vẫn lựa chọn nói ra,  có hy vọng còn tốt hơn không có. Lúc này Tịch Du không tin tưởng quá nhiều, nhưng vẫn có thể thử tin tưởng. 
Cố Lẫm muốn nhìn thấy Tịch Du tươi cười bước về phía mình ma không cần phải dựa vào bất cứ cái gì hỗ trợ. 
Khi Cố Lẫm đưa tiền thu lao vẽ tranh cho Tịch Du, nét mặt cậu lập tức chuyển sang vô cùng hài lòng. Đây là số tiền lần đầu tiên trong đời cậu kiếm được nhờ vào sức lao động của mình. 
“Anh Cố Lẫm, lần sau có hoạt động lại gọi em nhé.” Có khởi đầu, Tịch Du tin tưởng lần sau sẽ thuận buồm xuôi gió. “Nếu như cần cứ nói em.” Cậu yếu ớt bồi thêm một câu. Cơ hội lần này chủ yếu là nhờ Cố Lẫm giúp nên mới có. 
Anh chỉ cười gật đầu, sau đó đi làm. 
Cầm 2000 tệ nặng trịch trên tay, Tịch Du cẩn thận cất nó vào một chiếc hộp trong ngăn kéo tủ đầu giường. Cậu nghĩ sau này rảnh rỗi còn phải mời anh Cố Lẫm một bữa, lần trước đi ăn đồ ngọt lại để anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-den-yy-di/2162391/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.