Nam Huyền dung tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Tiểu Mộc cười tươi như hoa. Tiểu Mộc đập quyển sách đang đọc vào đầu Nam Huyền kêu bỏ ra nhanh. Nhưng anh đâu có bỏ lại còn hôn nhẹ lên má Tiểu Mộc. Mặc cho Tiểu Mộc ra sức vùng vẫy Nam Huyền vẫn trơ trơ mặt ôm lấy cô.
- Này em, khi nào đủ 18 tuổi thì làm vợ anh nhé!
- Còn lâu, tên khốn nạn nhà ngươi có bỏ tay ra khỏi ta không thì bảo.
Nhìn cảnh Nam Huyền ôm lấy Tiểu Mộc mà không biết bao nhiêu cô gái ghen tị bĩu môi. Thấy mọi người đứng xì xào bên cạnh mình, tức thế Tiểu Mộc thẳng tay tát Nam Huyền một cái thật đau, chảy máu luôn cơ. Nam Huyền vội vã rụt tay lại đưa lên miệng mình kêu đau.
Tiểu Mộc không thèm xin lỗi mà bỏ đi. Dạ Ly chạy lại đưa Nam Huyền cái khăn để lau máu. Nhìn Nam Huyền đau xót phát khóc Dạ Ly bật cười to làm anh ta tức điên tiết.
- Cậu không nên ôm Tiểu Mộc như thế chứ. Cô gái nào thì cậu cũng có thể ôm được chứ cô này cậu mà ôm là ăn tát ngay. Chừa cái tội tự tiện ôm gái đi nha.
Nam Huyền tức đỏ tía cả mặt chạy ngay vào lớp đập bàn Tiểu Mộc. Cô giật mình lườm anh ta bằng cái nhìn đáng sợ.
- Tiểu Mộc em dám tát tôi sao? Tôi sẽ không để em yên đâu.
- Vậy anh muốn tôi làm gì? Người hầu riêng của anh chắc, mơ đi đồ não phẳng.
Hết giờ học, Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-co-hau-lam-vo-anh-nhe/2380581/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.