Gửi tin nhắn ấy đi, ko biết anh có nhận được ko?
Chạm tay lên môi, nhớ lại cảnh tượng tên khốn lúc nãy hôn mình cô ko thể nào tin được. Nếu lỡ như anh biết chuyện này anh có giận ko? Im lặng vẫn là cách giải quyết tốt hơn cả.
Vác thân xác nặng nhọc về nhà. Ko có bố ở nhà? Bố đã đi rồi ư?. Cô bực bội: Ngày gì thế chứ, tại sao ai cũng đi mà ko cho mình một lời từ biệt đã thế còn bị mất việc, bị tên giám đốc khốn khiếp cưỡng hôn.
Bỗng điện thoại của cô reo lên, số lạ, cô bắt máy:
- Alo
- Chào cô, cho hỏi cô là Lục Miên Sơ.
- Đúng rồi mà cho hỏi anh là ai thế?
- Tôi là trợ lí chủ tịch tập đoàn Kenvin, tôi gọi tới để sắp xếp lịch làm việc cho cô.
- Nhưng tôi ko nộp hồ sơ dự tuyển ở công ty các anh.
- À.... xin lỗi cô, là cậu David sắp xếp cho cô, nếu cô tiện thì ngày mai hãy tới công ty làm luôn.
Ngắt điện thoại, cô nghĩ tới anh, nghĩ tới dáng vẻ trẻ con của anh, nghĩ tới dáng vẻ mỗi khi anh nổi cáu, ngay cả khi trước khi đi anh còn sắp xếp công việc cho cô. Nghĩ tới điều ấy cô không khỏi cười thầm.
Hôm sau, cô dạy sớm, ăn mặc chỉnh tể rồi tới công ty như đúng lịch hẹn. Bước vào công ty cô đã thu hút được rất nhiều ánh mắt. Một phần là cô rất xinh đẹp, còn là người mới. Hôm nay cô mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-chu-em-yeu-anh/2022736/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.