Phong Hàn gục đầu bên giường Miên Sơ với cánh tay băng bó. Miên Sơ từ từ tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi bên cạnh giường mình, cả người anh đang đè lên cánh tay cô, cô gọi nhỏ:
- Phong Hàn.....
- Hử....? - Anh dụi mắt, từ từ thức giấc, động tác cứ như trẻ con.
- Anh đang đè lên tay của em đấy.
- Anh không có đè, là anh đang sưởi ấm cho bàn tay em đấy.
- Xảo biện, anh đang bị thương như thế mà vẫn múa mồm được. Mép anh còn dính cả nước dãi, khiếp. - Cô liếc anh.
Nói rồi, anh dùng tay quẹt nước dãi của mình trét lên mặt cô:
- Dơ quá! - Cô hét lên.
- Đau phải là em chưa bao giờ thử. - Anh cười gian xảo.
Lúc này cô ngượng đến chín mặt, nhưng anh lại không tha cho cô.
- Em muốn nếm lại không?
-......... - Câm nín.
Phong Hàn giúp Miên Sơ từ từ ngồi dạy, tựa lưng vào giường.
- Mạc Hề sao rồi? - Cô hỏi.
- Đã bị cảnh sát bắt rồi, ngay từ đầu nếu như cô ta không dùng súng bắn vào em thì cô ta đã không có tội rồi. - Anh bình tĩnh kể lại cho cô nghe.
Cô gật đầu: “ Ừ “
- Tay anh còn đau không? - Cô nhẹ nhàng hỏi, sờ lên cánh tay bị băng bó của anh.
- Anh không sao?
- Anh đúng là đồ ngốc. - Cô trách anh.
- Em mới là ngốc, không biết số điện thoại của ai thì tại sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-chu-em-yeu-anh/2022698/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.