Náo loạn đến mức này, Tiếu Tần còn nghĩ muốn giấu tính hướng của mình nữa là không có khả năng, Cảnh Viễn Phàm thật không có vì vậy mà xa lánh cậu, hơn nữa còn bắt đầu chiếu cố cậu, thương hại cùng lo sợ mà cẩn thận an ủi cậu.
“Tôi sẽ không ra ngoài làm bậy đâu, yên tâm.” Tiếu Tần nhức đầu nhấn mạnh, đẩy cái đống giấy tuyên truyền gì mà HIV với đống văn vẻ linh tinh Cảnh Viễn Phàm mang đến, trong lòng ngũ vị tạp trần. Cậu có nên cảm tạ người ta đã lo lắng chăm sóc cậu không?
Cảnh Viễn Phàm gật đầu, cảm thấy quan tâm Tiếu Tùy là trách nhiệm nặng nề.
Muốn nói trong lòng không chút để ý là hoàn toàn không có khả năng, nhưng muốn hắn bởi vì vậy là có ý kiến với Tiểu Tần này nọ vậy cũng quá khó cho hắn. Hai người đồng cam cộng khổ từ cái gì cũng không có cho đến ngày hôm nay, Tiếu Tần không chỉ là đồng nghiệp mà còn là bạn tốt nhất của hắn, là chiến hữu giúp nhau lúc hoạn nạn.
Tiếu Tần lo lắng không yên mà lấy từ trong túi Cảnh Viễn Phàm ra một bao thuốc lá, nhìn lướt qua nhãn hiệu rồi rút một điếu đưa lên miệng. Không quen hút thuốc nên cậu ho khan liên tục.
“Cậu không biết hút mà.” Cảnh Viễn Phàm dập điếu thuốc đi, gần đây bởi vì hay đi tìm Tiếu Tần, chính mình nghiện thuốc nặng như vậy mà dường như cũng có phần quên lãng.
Hai người xem như là lặng lẽ đạt được thỏa thuận, cuộc sống và công việc vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cau-ga-cho-toi-di/3132445/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.