Thời tiết mùa xuân vô cùng mệt mỏi, mà nhất là khi bị vây trong lớp học. Cho nên mới nói cho dù là khoảng thời gian quý báu trước khi thi đại học cũng đừng trách người ta nằm gục trên bàn ngủ say như chết.
Tiếu Tần là bị tiếng trả lời của người ngồi bên cạnh làm cho bừng tỉnh.
Cậu nhu nhu đôi mắt mảnh dài, làn gió nhẹ dần dần theo cửa sổ cuốn tán đi, đem theo giọng nói của thanh niên ngồi cạnh cậu đang trả lời câu hỏi của thầy giáo một cách nghiêm túc vang xa.
Thời gian mới tỉnh sau giấc ngủ ngắn hạn,Tiếu Tần lúc nào cũng rất là trì độn. Qua hai ba phút hồn mới về đến thân xác, vì sao giọng nói này lại không chút quen thuộc vậy?
Tên ngồi bên cạnh là học sinh sáng sớm nay mới chuyển trường.
Hình như gọi là Cảnh Viễn Phàm.
Thanh âm của nam sinh có âm sắc hơi cứng, khàn khàn, nhưng bởi vì cách nói không nhanh không chậm, lại thong dong bình tĩnh đến có chút kiêu ngạo.
Tiếu Tần ngáp một cái, hiểu được nam sinh đang ung dung trình bày vấn đề với giáo viên, sự mệt mỏi vừa rồi lại từng chút xâm nhập vào tứ chi. Chống tay giữ vững được không đến mười phút, Tiếu Tần quả nhiên lại nằm úp sấp, trở về giấc mộng.
Những đứa trẻ thành tích đặc biệt xuất sắc lúc nào cũng có đặc quyền, sinh vật được gọi là giáo viên, mắt đeo kính viễn thị, chôn đầu vào trong sách, để lộ một chỏm tóc màu đen, lại thong thả giảng tiếp bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cau-ga-cho-toi-di/3132442/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.