Thư Thích giống như là đã vài ngày không ngủ, mãi cho đến trưa ngày hôm sau mới mở mắt. Khi đó Lí Cẩm Khang đã rời giường từ lâu lắm rồi, thừa dịp Thư Thích còn đang ngủ liền mở QQ, bị hai cô nương trong diễn đàn vừa dọa dẫm vừa dụ dỗ, bọn họ làm phiền cũng là vì lo lắng cho Thư Thích, rất sợ Lí Cẩm Khang bạc đãi lão đại nhà họ.
Lúc Thư Thích tỉnh lại vẫn còn ngồi ngơ ngác trên giường, tựa hồ không có phản ứng về vấn đề mình đang ở nơi nào. Lí Cẩm Khang nghe được âm thanh, đẩy cửa phòng ngủ ra nhìn, liền thấy người nọ đang lăng lăng nhìn trần nhà, phát hiện có người đi vào mới lôi kéo chút khóe miệng, xem như là mỉm cười. Lí Cẩm Khang vẫn biết phòng ngủ của mình ánh sáng tốt lắm, nhưng thẳng đến giây phút này mới sâu sắc lĩnh hội được những tia nắng rực rỡ tươi đẹp nơi đây. Dương quang sôi nổi giữa trưa men theo bờ cửa sổ tiến vào phòng ngủ, người nọ ngay tại ánh sáng mặt trời rạng rỡ hơi hơi mỉm cười, cho dù thể xác và tinh thần không vui vẻ cũng cấp cho Lí Cẩm Khang một ảo ảnh vô cùng tốt đẹp.
Mỹ hảo kia khiến cho thanh âm Lí Cẩm Khang cũng bất giác mà nhu hòa hơn : “Tỉnh a, muốn ăn cái gì không?”
Thư Thích nằm trên giường không khách khí gật đầu.
“Muốn ăn gì? Cháo hay là cơm? Hoặc là mì?”
Thư Thích dường như là đang suy nghĩ trong thoáng chốc, sau đó liền sảng khoái quyết định : “Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cau-ga-cho-toi-di/3132399/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.