Bởi vì giọng của Tề Trình rất nghiêm túc, cho nên Trì Trĩ Hàm theo bản năng do dự một chút.
Lâm Kinh Vũ ở cách đó không xa vẫy tay với cô, vẻ mặt giống như có chuyện muốn nói.
“Đừng nháo nữa.” Mặt Trì Trĩ Hàm có hơi đỏ, đè giọng nói xuống rất thấp: “Bọn họ dựng cảnh chỉ chốc lát nữa là xong rồi, anh ngoan ngoãn chờ em một lúc.”
“Anh không có nháo.” Có thể là bởi vì phòng của Tề Trình rất yên tĩnh, giọng của Tề Trình rất nghiêm túc, cho nên bốn chữ này khiến Trì Trĩ Hàm sợ run lên một lúc, theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ sát đất trong phòng Tề Trình.
Sau đó cuộc gọi đã bị cắt đứt rồi.
…
Trì Trĩ Hàm nhìn thoáng qua di động, có chút khó tin.
Sau đó hí mắt nhìn về phía cánh cửa sổ sát đất đã che kín rèm.
Tề Trình ở phía sau rèm cửa sổ, ngón tay tái nhợt túm một góc rèm, giữa bóng tối vẻ mặt của anh không mấy rõ ràng.
Anh biết rõ rành rành là cô ghét nhất việc anh cúp điện thoại.
Lần trước cúp điện thoại đã ép anh ra khỏi cửa, là bởi vì anh không thích dáng vẻ cô ở bên ngoài.
Vậy lần này thì sao?
Chỉ đơn giản là không thích cô ở cạnh người khác phái?
Vậy cô còn bị cúp điện thoại mấy lần nữa?
Dù sao, cô còn rất nhiều dáng vẻ khác ở bên ngoài mà Tề Trình chưa từng nhìn thấy.
Cơn giận dâng lên từng chút từng chút một.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cai-muoi-cua-em/2751313/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.