Tề Ninh nói chỉ được uống nhiều nhất là năm viên thuốc, trước khi ra khỏi nhà Tề Trình đã uống năm viên, lại cộng thêm bốn viên vừa rồi, thuốc quá liều là chuyện đương nhiên.
Ở đầu bên kia điện thoại, bác sĩ Triệu vừa nói ‘hồ đồ’ vừa hóng hớt kết cục của Cố Triết, còn luôn miệng bảo Tề Ninh chờ thêm một chút, ông ấy đang từ sân bay chạy tới.
“Còn muốn tiêm gì nữa? Hiện giờ cậu ấy bình tĩnh tới mức cô có lấy dao chém cậu ấy cũng không hề chớp mắt.” Tề Ninh mở loa ngoài nên những lời này của bác sĩ Triệu rất rõ ràng: “Thuốc này chính là cái thứ mấy năm trước cậu ấy bị nghiện, đoán chừng ngày mai cậu ấy sẽ phát sốt, kiệt sức, ngoài ra còn ảnh hưởng tới tim phổi, ảnh hưởng tới năng lực tình dục, trong lòng cậu ấy biết rất rõ.”
…
“Còn nữa, có phải là cậu ấy tháo máy theo dõi xuống rồi không? Tôi đã thấy rất lạ mà, thảo nào số đo lại giống hệt như hôm qua. Ông già kia ơi, cháu nội ông thật đúng là tự học thành tài, còn làm được hacker luôn đấy, không đeo máy theo dõi mà còn có thể cài đặt để phát lại số liệu đo được trước đó, nhân tài đấy…”
…
Vậy mà ông nội Tề lại còn cười ha ha không ngừng, dáng vẻ rất kiêu ngạo.
Trì Trĩ Hàm lại nấc cụt.
“Dù sao uống thuốc rồi cậu ấy chắc chắn cũng sẽ phải tìm lão Lý, chuyện thân thể này không do tôi quản, tôi cũng lười quản.” Bác sĩ Triệu quẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cai-muoi-cua-em/2751307/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.