Đúng như kế hoạch đã đề ra,hôm nay chính là ngày đi cắm trại. Ngồi trên xe đi lên núi Zôn,nếu bình thường thì nó đã la lối um sùm vì thích thú,thì hôm nay chỉ mặc mặc im lặng,ngồi nhìn quangcảnh ngoài cửa sổ. Cô ngồi cạnh nó,tất nhiên là phải cố gắng lắm mới có thể đuổi anh xuống dưới để lên đây ngồi với nó.Xé bịch bánh,bốc một cái đưa cho nó:
-Bảo Ánh này!
-Cậu ăn đi,tớ không muốn ăn.
-Cậu làm sao thế? Bình thường cậu thích ăn bánh này lắm mà?
-Nhưng hôm nay tớ không muốn ăn.
-Bảo Ánh,cậu vui vẻ lên đi chứ? Chúng ta đang đi chơi mà?
-Tớ biết,nhưng tâm trạng tớ không vui thì biết làm thế nào?
Cô chịu thua. Nó nói câu nào triết lí câu đó,sao mà cãi lạiđược? Hậm hực đưa miếng bánh vào miệng nhai nhai,nó đã thếnày,lại còn có cái tên Mã Vũ Đại kia đòi đi theo nữa chứ!Người đâu mà mặt dày,đã không cho mà vẫn cố đi theo. Hai việcđấy thôi là làm cô mất hết cả hứng,chỉ mong buổi đi chơi cũngkhông vì thế mà bị phá hủy.
Chân núi Zôn...
-Oa,cao quá!-Cô la lên đầy thích thú.
-Mau lên thôi,không là mọi người bỏ em lại đó!
Anh đến bên nắm tay cô kéo đi. Thật sự là nãy giờ anh chịu đựngcái cảm giác thiếu hơi cô nên cực kì khó chịu,bây giờ phải bù vào. Không hiểu làm sao mà bỗng dưng cô với nó như hoán đổitính cách cho nhau á,phiền hết sức. Bốn người,anh nắm taycô,nó với Vũ Đại đi cạnh nhau nhưng vẻ mặt của nó thì cứ nhưvô cảm,không quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bup-be-hay-nho-em-thuoc-quyen-so-huu-cua-toi-day/1907844/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.