Ya,cảm ơn các bạn đã ủng hộ cho Mun,Mun hạnh phúc lắm vàđã lấy lại động lực để viết tiếp rồi đây. Tuy thế chap nàynó hơi nhảm. Các bạn đọc rồi cứ góp ý,gạch đá gì xin nhậnhết. Mun lảm nhảm xong rồi đây,các bạn đọc vui vẻ nhá!
Bệnh viện….
Hắn đang nằm đó,cả người quấn băng trắng toát,nhìn như xácướp ấy,đã thế còn đầy những ống gì đó cắm vào người,bỗngdưng choàng tỉnh dậy đã gặp ngay anh:
-Cô ấy đâu rồi?
-Đang ở phòng kế bên.
Nghe thế là hắn ngồi bật dậy,định bước xuống giường.
-Này anh đi đâu thế?
-Đi sang chỗ cô ấy!
-Anh chưa khỏe hẳn đâu,nằm xuống nghỉ ngơi đi. Bảo Ánh đã có người khác chăm sóc rồi.
Vừa nói anh vừa ấn vai hắn xuống.
-Là ai?
-Bạn cô ấy!
-Cô ấy có bạn ư?
-Tất nhiên rồi!
-Tên gì?
-Ngọc Linh???
Vừa nghe xong tên Ngọc Linh là hắn bất chấp anh cố giữ lạicũng vùng dậy chạy sang bên phòng kia. Ngọc Linh đang ngồiđó,nắm tay Bảo Ánh mà nói gì đó,quay ra phía cửa thì bị hắn làm cho giật mình,hồn vía bay tứ tung:
-Á á! Xác ướp Ai Cập!
-Gì mà xác ướp chứ? Tôi yêu cầu cô tránh xa Bảo Ánh ra!
-Hả? Chẳng lẽ anh là Hoàng Phong à?
-Phải đấy. Tránh ra đi!
-Ơ…tôi…
-Này Hoàng Phong! Anh làm gì thế hả? Sao tự dưng lại chạy sang đây gây rối với Ngọc Linh hả?
-Tôi làm sao không liên quan tới anh. Việc của tôi để tôi giải quyết,anh đừng xía vào!
-Cái gì mà việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bup-be-hay-nho-em-thuoc-quyen-so-huu-cua-toi-day/1907813/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.