Mọi chuyện hôm qua xảy ra như thế đấy,hắn đã tuyên bố làsẽ không bao giờ để nó rời xa,đấy chính là lí do mà hôm nayhắn đang ôm kẹp cứng nó trong tay,ngủ mà mặt không thể mãnnguyện hơn. Nó thì sao cũng được,mệt quá rồi nên đặt đầuxuống gối là quên trời đất luôn.
Đôi trai tài gái sắc của chúng ta đang say giấc nồng thìbỗng “RENG!!!RENG!!!RENG!!!”. Đừng hiểu nhầm là chuông báothức,điện thoại hắn đổ chuông đấy. Có đặt chuông thì đặt âmlượng cũng vừa phải thôi,của hắn đổ chuông là nhà cách hắnhai căn cũng nghe thấy,thật phiền hà xóm làng mà. Hắn khóchịu với tay lên lấy cái Iphone,nheo mắt nhìn màn hình coi đứanào dám phá giấc ngủ ngàn thu à lộn ngàn vàng của hắn.
-À ừm…cái gì đây? Là ba à? À mà mình có quen đứa nàotên ba đâu nhỉ?….-Một giây,hai giây,ba giây…-Á,là ba,quên mất.Alo,ba ạ?
-…………….
-Sao tự dưng con phải đến?
-…………….
-Con biết rồi. Haiz,thiệt là bực mình mà.
Hắn cúp máy mà cứ như muốn đập nát cái điện thoại vậy.Quay qua nhìn,búp bê của hắn vẫn ngủ,không biết chuyện gì xảyra (Cái chị này là trời sập còn chưa biết nói gì chuông điệnthoại :)). Mệt mỏi lết thân xuống giường làm VSCN,luôn miệnglầm bầm: “Trời ơi là trời! Hôm nay chủ nhật mà cũng không được nghỉ ngơi nữa là sao?”
Mọi thứ xong xuôi rồi lại quay ra nhìn nó. Sao giờ nhỉ? Để nó ở một mình không an tâm,mang theo càng không được,mà cũngthể gửi cho ai được. Thôi đành để ở nhà vậy. Hắn lấy câybút,viết viết gì đó rồi nhét tờ giấy vào tay nó rồi sau đóra ngoài,lấy xe đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bup-be-hay-nho-em-thuoc-quyen-so-huu-cua-toi-day/1907798/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.