Hạ Nhược Vũ cúi thấp đầu xuống, dường như không có phản ứng gì cả.
Bầu không khí trầm lắng không ngừng lan tràn giữa hai người.
Lục Khánh Huyền cho rằng làm như thế là có thể giảm đi sự tức giận trong lòng cô sao? “Lần sau đừng nghĩ một đằng nói một nẻo.” Giọng nói nhẹ nhàng của người đàn ông vang lên.
Hạ Nhược Vũ siết chặt bàn tay lại, cô quay mặt ra ngoài rồi hừ một tiếng, không để ý tới Lục Khánh Huyền nữa.
Trong lòng cũng không hiểu vì sao mà tức giận.
Một bên khác, Lục Khánh Huyền ngơ ngác đứng tại chỗ, trong điện thoại vang lên một tiếng báo bận. Ngay lúc Lục Khánh Huyền không kiềm chế được muốn thổ lộ hết với Lục Khánh Huyền thì lại nghe thấy tiếng của Hạ Nhược Vũ ở bên cạnh. Hai người bọn họ vẫn ở cùng một chỗ ư, đã trễ thế này rồi? Mà tiếng điện thoại vỡ nát cũng đã khiến cho trái tim của Lục Khánh Huyền vỡ vụn.
Hai dòng nước mắt im lặng rơi xuống, rồi nhỏ xuống mặt đất. Ánh mắt của Lục Khánh Huyền dần trở nên độc ác, cô ta nói với vẻ lạnh lùng: “Hạ Nhược Vũ, là cô ép tôi.’ Lục Khánh Huyền bình tĩnh lại một chút rồi gọi cho Hàn Công Danh.
Rất nhanh điện thoại đã được kết nối, Hàn Công Danh hỏi với vẻ lạnh lùng: “Lục Khánh Huyền, đã muộn lắm rồi.
Ý của anh ta chính là nếu không có chuyện gì quan trọng thì đừng trách anh ta không khách sáo.
Đôi mắt của Lục Khánh Huyền lóe lên một ánh sáng lạnh lùng: "Trước đó tôi còn chưa hạ quyết tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/654000/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.