“Khí thế của cô ấy mạnh thật,
nhưng mà cũng không thể đại biểu cho
việc thân thủ của cô ấy cũng tốt:
Hạ Nhược Vũ không rõ ÿ không
kém’ trong miệng của Mạc Du Hải là gì.
“Em sẽ biết thôi.” Mạc Du Hải nhìn
đồng hồ, thản nhiên nói: “Em chắc
chắn không muốn tiếp tục thảo luận
với anh?”
“Đúng đúng, sắp không kịp rồi,
nhanh trở về thôi.” Sự chú ý của Hạ
Nhược Vũ lập tức bị rời đi, bây giờ cũng
sắp bảy rưỡi, ba mẹ chắc đã chờ lâu
rồi.
Mạc Du Hải gõ vào kính cửa sổ, chỉ
chốc lát sau Tinh Giang đã tới, mở cửa
xe ngồi lên.
“Lái xe.
“Vâng cậu chủ.
Hạ Nhược Vũ còn chưa kịp chờ
Tinh Giang đỗ xe hẳn hoi đã vội vàng
muốn xuống. May mà Mạc Du Hải kéo
lại kịp thời, nếu không cô cứ vậy lao ra
sẽ ngã sấp mặt.
Vừa đặt chân xuống đất, cô liên
muốn xông vào bên trong, lại bị anh giữ
chặt lại. Cô gấp gáp nói: “Mạc Du Hải,
anh làm gì mà lôi lôi kéo kéo em hoài
vậy.
Mạc Du Hải không nói, nhìn thoáng
qua Tinh Giang, Tinh Giang hiểu ý gật
đầu, vòng ra sau mở cốp xe, bên trong
là một đóng thực phẩm chức năng
chăm sóc sức khỏe, còn có rất nhiêu
loại thuốc quý hiếm khác. Hạ Nhược
Vũ nhìn mà nghẹn họng trân trối.
Cô lắp bắp mở miệng: ‘Anh mua
nhiều đồ thế từ lúc nào vậy?”
Bọn họ không phải vẫn luôn ngồi
trong xe không có dừng lại sao, hẳn là
cái tên này đã sớm chuẩn bị tốt rồi.
Khoan đã, hình như có gì đó không
đúng: Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653997/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.