Màn đêm buông xuống, Mạc Du
Hải một mình lái xe rời khỏi công ty,
Lục Khánh Huyền từ xa nhìn thấy xe
của anh lăn bánh rời đi thì cũng chậm
rãi khởi động xe, từ từ đi theo ở phía
sau.
Trong đầu Mạc Du Hải lúc này chỉ
lo lắng đến an nguy của Hạ Nhược Vũ
nên cũng không có tâm trí để ý tới Lục
Khánh Huyền đang ở phía sau. Xe lao
vun vút như tên bắn, chạy về phía kho
hàng Nam Giao. Chuyện lần này có lẽ
sẽ khá là nguy hiểm, anh cũng đã có
sự chuẩn bị sẵn rồi.
Sau khi hai người lần lượt xuất
phát, một người đàn ông ăn mặc rất
bình thường, không có gì nổi bật ở ven
đường lại cúi đầu lặng lẽ gọi điện
thoại: ‘Ông chủ, Mạc Du Hải và giám
đốc Khánh Huyên đều xuất phát rồi:
Từ trong điện thoại truyên đến
giọng nói của Lục Hằng: “Báo cho Ảnh
Tử, bảo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng đi.
Nhưng phải nhớ thật kỹ, nhất định phải
đảm bảo sự an toàn cho cả ba người,
có điều, có thể ra tay làm chút chuyện
gì đó với Hạ Nhược Vũ, tùy sở thích của
bọn họ. Nhưng dặn bọn họ phải tự biết
giữ chừng mực.
Người nọ đáp: “Ông chủ cứ yên
tâm, tôi biết phải làm như thế nào mà”
Buông điện thoại, ngồi ở trong văn
phòng, ánh mắt của Lục Hằng chợt tối
sâm xuống, khóe miệng lại nhếch lên
thành một nụ cười lạnh lẽo.
“Ông chủ, kế hoạch của ông là gì
vậy? Tại sao tôi lại không nhìn ra được
chút nào vậy?” Người đàn ông áo đen
vẫn trốn ở phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653951/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.