“Ông chủ, tôi không hiểu lắm. Nếu
đã biết người đang gây rắc rối với
chúng ta là Mạc Du Hải, tại sao không
trực tiếp xử lý hắn ta? Không phải đơn
giản hơn nhiều sao?” Người áo đen
lạnh giọng nói.
Lục Hằng giếễu cợt: “Cậu sai rồi.
Mạc Du Hải nhất định không phải loại
người không có não, cậu không thể
tưởng được hắn ở có căn cơ sâu như
thế nào. Ở cái tuổi này, có thể làm
được tới bước, không thể không thừa
nhận sự xuất sắc và dũng khí của hắn.
Thế nhưng muốn ám sát hắn quá khó
khăn, rất có khả năng sẽ để bại lộ thân
phận
Người đàn ông mặc đồ đen đột
nhiên nói: “Tôi hiểu rồi, ông chủ.”
Lục Hằng ừ một tiếng, ánh mắt rơi
vào xa xăm: “Tôi có linh cảm, người
muốn đối phó với tôi, nhất định phải có
lai lịch ghê gớm. Tôi phải dày công bày
mưu tính kế một thế cục thật kỹ càng,
mới có there dẫn dụ người đang ẩn
nấp ở phía sau”
“Lục Khánh Huyền đúng lúc sẽ trở
thành mồi nhử. Sau khi đưa được Mạc
Du Hải vào tròng, sau đó tiếp tục theo
sát, ngài sẽ sớm đạt được mục đích.”
Người đàn ông mặc đồ đen nhếch
mép, bắt được dấu vết, áp mặt vào
mông Lục Hằng mà nịnh hót.
Lục Hằng xua tay nói: “Khánh
Huyền cũng không tính là mồi nhử, tôi
vẫn mong con bé tìm được hạnh phúc
cho riêng mình.”
Người đàn ông mặc áo đen sững
lại một lúc, chưa từng thấy Lục Hằng
biểu lộ lòng tốt, vẻ mặt này không phải
ngụy trang mà là từ tận đáy lòng, trong
lòng nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653948/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.