Hạ Nhược Vũ trong lòng lặng lế
thắp ba nén hương cho những tay săn
ảnh đang nhốn nháo kia.
Những người này chán đời đến
mức dám nhổ lông trước mặt hổ.
Quả nhiên vẻ kiêu ngạo trên khuôn
mặt của họ đã không được duy trì
được quá ba giây.
Những ngón tay mảnh khảnh của
Mạc Du Hải khẽ giơ lên, không biết từ
lúc nào đã có một đám quân lính từ
bốn phía xông ra, vây quanh mọi người,
vẻ mặt ai cũng nghiêm khắc và đầy kỷ
luật.
Khi mọi người nhìn thấy cục diện
này, sắc mặt lập tức thay đổi.
“Bác sĩ Hải, ý của anh là sao, hiện
tại vẫn là ban ngày ban mặt đấy, thậm
chí còn đang ở dưới ống kính nữa”
“Các người muốn giết người bịt
miệng hay sao?”
Người phụ nữ xa lạ cũng bắt đầu
sợ hãi, cô chỉ là một người nhìn thấy
tiền thì sáng mắt, chưa từng thấy tình
huống như thế này, hai chân hoảng sợ,
nếu không có người trợ giúp thì cô đã
ngồi trên mặt đất rồi.
Không được, cô phải đi trước, chưa
nói đến việc đòi tiền, còn mạng để
dùng hay không còn không biết nữa.
Nhưng ngay sau khi cô có ý tưởng
này, cô đã bị người trợ lý của mình kéo
trở lại.
Người trợ lý không nhìn cô mà bình
Tĩnh nhìn xung quanh, nhưng đôi môi
mấp máy: “Tôi khuyên cô không nên rời
đi. Nếu cô dám bỏ đi, tôi hứa với cô sẽ
không rời khỏi thành phố Đà Nẵng
được.
“Cô còn uy hiếp tôi. Chúng ta
không nói ra là được. Tôi chỉ chịu trách
nhiệm làm rối tung chuyện của nhà họ
Hạ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653945/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.