Hạ Nhược Vũ nhìn Trần Hạ Thu 
Phương cứ xông vào đám người như thế thì 
rất bất đắc dĩ. 
Hạ Nhược Vũ đi dạo một mình trong 
chốc lát, cô cũng không có ý muốn dạo 
phố, chỉ tìm một chỗ cách bạn thân không 
xa rồi ngồi xuống. 
Có lẽ hôm nay đúng là rất thích hợp đi 
dạo phố, loại người gì cũng đi ra ngoài cả. 
Hạ Nhược Vũ còn chưa hưởng thụ sự 
thanh thản dễ chịu tới được năm phút thì 
đã có một giọng nói muốn ăn đòn truyền 
tới: “Sao cô lại ở đây hả Hạ Nhược Vũ.” 
“Cửa hàng của cô chắc?” Hạ Nhược 
Vũ ngẩng đầu nhìn cô gái trước mặt rồi lại 
cúi đầu xuống. 
Mạc Du Uyên không vừa lòng với thái 
độ lạnh nhạt của Hạ Nhược Vũ thì cười lạnh 
một tiếng: “Cửa hàng không phải do nhà 
chúng tôi mở nhưng tòa cao ốc này là tài 
Sản của nhà chúng tôi, cô nói xem đây có 
tính là địa bàn của tôi không.” 
“.” Nói hay lắm để cho Hạ Nhược Vũ 
không có cách nào phản bác, nhưng mà cô 
nghĩ một lát vẫn hỏi: “Tòa nhà này viết tên 
của cô à? Cho dù không cho tôi tới thì cũng 
là anh cô nói mới tính.” 
Từ trước tới giờ Hạ Nhược Vũ đều rất 
ghét những cô chiêu bị chiều hư. 
Mạc Du Uyên bị nghẹn họng, cô ta 
trừng mắt với vẻ không thể tin: “Anh tôi 
cũng là người của nhà họ Mạc, tôi là em gái 
anh ấy thì chẳng lẽ không có quyền này à?” 
Mạc Du Uyên dừng một chút rồi tiếp 
tục nói với vẻ xem thường: “Huống chỉ 
chắc gì cô đã mua được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653892/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.