Lục Hằng cười lạnh: “Tôi quá xem 
thường cậu rồi, cậu quả nhiên rất thông 
minh.” 
“Nếu đã biết tôi thông minh, chỉ 
bằng lùi một bước, chỉ cần anh tha cho 
tôi một đường sống, tôi đảm bảo sẽ 
giữ kín miệng.” Tiền Phong gắt gao siết 
chặt điện thoại trong tay, vốn cũng 
không hoàn toàn nắm chắc. 
Sự ghê gớm của Lục Hằng, trong 
khoảng thời gian này cậu ta đã tận mắt 
chứng kiến, càng đi vào sâu cậu ta 
càng cảm thấy Lục Hằng thâm hiểm 
khó dò, bên ngoài ra vẻ đạo đức nhưng 
thực chất lại làm những việc không 
bằng cầm thú. 
Đương nhiên bản thân cậu ta cũng 
chẳng tốt lành gì, cho dù có chết cậu ta 
cũng phải giết Mạc Du Hải trước rồi 
mới chết được. 
Mặc dù Lục Hằng không tránh né, 
nhưng thần sắc cũng không hề có chút 
khẩn trương, giống như đoán chắc 
Tiên Phong sẽ không nổ súng, loại 
người liêu mạng như thế này hắn gặp 
nhiều rồi, giọng điệu tùy hứng còn 
điềm tĩnh hơn cả Tiên Phong: “Muốn 
giữ mạng?” 
“Muốn” Tiên Phong cắn răng đáp 
lại: “Anh Hằng tôi rất biết ơn anh lúc đó 
đã cứu giúp tôi, nhưng tôi tự biết như 
vậy chưa đủ, trên người tôi còn mối thù 
của vợ con, không báo thù tôi không 
phải là người” 
“Cho nên cậu vẫn muốn giết Mạc 
Du Hải báo thù?” Lục Hằng có vẻ hứng 
thú hỏi. 
Tiên Phong dùng sức gật đầu một 
cái, trong mắt tràn đầy phẫn hận ý: 
“Đúng, không giết được hắn, tôi không 
làm người.” 
Lục Hằng có thể cảm nhận được 
Tiên Phong căm hận Mạc Du Hải sâu 
đến mức nào: “Nếu đã vậy, cậu thả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653874/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.