Hạ Nhược Vũ lại ngẫm nghĩ một 
lát, hình như như vậy thì không tốt lắm, 
cái này không phải làm ô uế mất cái 
danh bạn tốt sao? Tuy cô cảm thấy 
con nhỏ xấu xa kia không có chút danh 
tiếng nào hết, nhưng mà méo mó có 
hơn không, cô vẫn phải thay bạn thân 
cứu vãn lại chút thể diện thôi. 
Cô hãng giọng một cái rồi nói: 
“Bình thường cô ấy sống không tệ lắm, 
đối xử với em cũng rất tốt, anh đừng có 
hiểu nhầm cô ấy, thực ra cô ấy thích 
đam mỹ… 
‘Đam mỹ là cái gì… Nhà bác học 
như anh cũng có lúc gặp phải thứ mình 
không biết, không ngại học hỏi kẻ 
không giỏi giang bằng. 
Hạ Nhược Vũ nói xong cũng bắt 
đầu thấy hối hận, nhưng nhìn thấy đôi 
mắt tò mò không hiểu của Mạc Du Hải, 
cô yên lặng thở phào nhẹ nhõm từ tận 
đáy lòng, nếu dám nói thẳng với Mạc 
Du Hải rằng đam mỹ chính là loại đàn 
ông ấy ấy đàn ông đó, thì chắc chắn 
anh sẽ ném cô xuống đất, cô cũng 
không dám chắc nữa. 
Cô càng thêm chột dạ, nói: 
“Chuyện đó không quan trọng, quan 
trọng là tính cách cô ấy rất tốt” 
Mạc Du Hải gật gật đầu, đôi tay 
anh cuộn xoắn lọn tóc của cô, vẻ mặt 
còn vô cùng thân bí, ý tứ thâm sâu mà 
nói: “Ừm, chắc là vậy rồi” 
Nếu như Trân Hạ Thu Phương đã 
đối xử với Hạ Nhược Vũ không tệ lắm 
thì anh cũng sẽ khoan hồng độ lượng 
mà tha thứ cho việc Trân Hạ Thu 
Phương làm hư hỏng người phụ nữ của 
anh, chỉ là tội chết thì miễn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653872/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.