Mạc Du Hải nhìn ánh mắt của cô ta 
dần tối lại, anh nghĩ đến người phụ nữ 
hôm qua chạy khỏi anh rồi lại xuất hiện 
cùng một người đàn ông khác trong 
khách sạn, đến bây giờ vẫn chưa từng 
gọi điện thoại giải thích với anh. 
Lửa giận trong lòng đột nhiên dâng 
trào, nhẹ giọng nói với nữ nhân trước 
mặt: “Tôi đồng ý với em” 
Nói xong anh có chút hối hận, 
nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hiện 
lên sự vui mừng của cô ta, anh cũng 
không dám nói ra lời hối hận. 
“Du Hải, cảm ơn anh” Lục Khánh 
Huyền trong lòng không giấu được sự 
kích động và vui mừng, khuôn mặt nhỏ 
nhắn tái nhợt có chút đỏ bừng. 
Anh vừa cảm thấy có lỗi với cô ta, 
mặt khác vì lý do đạo đức, Mạc Du Hải 
không thể bỏ mặc Lục Khánh Huyền ở 
lại: “Em trước tiên nghỉ ngơi thật tốt, tôi 
sẽ đến gặp em sau” 
Lục Khánh Huyền dường như vô 
cùng lo sợ anh sau khi rời đi sẽ không 
quay lại, bất chấp thân thể yếu ớt, cô ta 
lo lắng nắm chặt ống tay áo khoác anh, 
dè dặt và rụt rè hỏi: “Du Hải, anh ở lại 
đây với em đi, đừng để em một mình 
được không” 
Anh không thể đáp lại lời nói của 
cô ta, nhưng anh cũng không thể phớt 
lờ như thường lệ: “Ừm, em nghỉ ngơi 
thật tốt, đến giờ tan làm rồi.. ” 
Ngập ngừng một chút, như có 
quyết định nào đó, anh chậm rãi nói: 
“Tôi sẽ ở đây với em” 
Mạc Du Hải quay lưng về phía cô 
ta, không nhìn thấy sự đắc ý lóe lên 
trong mắt cô ta, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653819/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.