Bữa ăn này Hạ Nhược Vũ không có 
cảm giác ngon miệng, cô chỉ gắp vài 
đũa cho có lệ thôi. 
Cô lấy cớ rời đi sớm, Châu Bích 
Loan khách sáo muốn giữ lại, nhưng 
Hạ Nhược Vũ khéo léo từ chối, cô 
muốn thoát khỏi bầu không khí căng 
thẳng này. 
“Anh, không phải anh cũng muốn đi 
về sao? Thuận tiện thì đưa chị Khánh 
Huyền về luôn” Mạc Du Uyên xen vào 
và nói một cách quyến rũ. 
Lục Khánh Huyền đỏ mặt, vô thức 
nhìn người đàn ông lạnh lùng đẹp trai 
kia, nhưng trước khi người đàn ông trả 
lời, thì trên mặt cô ta tỏ ra chua xót, có 
vẻ như đồng cảm, nói: “Không cần làm 
phiền Du Hải đâu, Du Uyên, chị có thể 
về một mình” 
Nhưng bất cứ ai cũng có thể nhìn 
thấy sự mất mát trên khuôn mặt của 
cô ta. 
“Chị Khánh Huyền, chị về thế nào 
chứ? Bây giờ đã muộn như vậy rồi mà 
chị không lái xe qua, nên để anh trai 
em đưa chị về đi” 
Mạc Du Uyên đầy khiêu khích nhìn 
Hạ Nhược Vũ, sau đó quay sang Mạc 
Du Hải và nói: “Anh ơi, anh không phải 
anh cũng đưa Hạ Nhược Vũ về sao? 
Sao anh không thể đưa chị Khánh 
Huyền về chứ?” 
Hạ Nhược Vũ lặng lẽ đứng đó, 
trong lòng coi thường, không phải chỉ 
dẫn theo một người thôi sao? Sao cứ 
phải diễn nhiều như vậy làm gì? Cứ như 
đang diễn trong bộ phim về hậu cung 
vậy. 
“Chú Lý, chú đưa Khánh Huyền trở 
về đi” Ánh mắt Mạc Du Hải hơi lạnh, 
giọng điệu nhẹ nhàng ra lệnh. 
Chú Lý cung kính đáp: “Vâng, cậu 
>iớy 
chủ. 
Vẻ thất vọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653809/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.