Hạ Nhược Vũ nhìn cô ta như chực khóc, nhếch
môi nói: “Tôi không phải là người quyết định sa thải
cô, chỉ sợ cô tìm sai người rồi”’
Nếu đổi lại là cô, lúc này chắc chắn cô cũng sẽ
cảm thấy nhục nhã, mà cô chính là muốn dạy cho
eô ta một bài học là không thể lúc nào cũng coi
thường người khác.
‘Vê phần hậu quả, khi làm thì phải biết rõ bản
thân sẽ phải đối mặt với chuyện gì.
Nói xong cô liền kéo người rời đi
“Nhược Vũ, cậu không tiếc sao, nhưng mà mình
thật sự sẽ rất tiếc đấy” Trần Hạ Thu Phương thích
nhất chính là chuyện khiến người khác cảm thấy
khó xử như thế này, trong lòng cám thấy rất sảng
khoái.
Cô gượng cười hai tiếng, có chút ngượng ngùng
nói: “Cái váy kia mình rất thích, ai bảo cô ta quá
đáng như vậy”
Cô quet thẻ của người khác, đương nhiên là
phải cảm thấy vui vẻ rồi, hơn nữa 12000 USD đổi
với cô không phải là nhỏ, huống hồ người đàn ông
kia đã nói là tùy ý cô dùng, đương nhiên cô sẽ
không khách khí
Tuy nhiên sau chuyện vừa rồi, hai người họ
cũng không còn tâm trạng để đi dạo phố, quyết
định đi đến một quán nào đấy uống trà chiều.
Ngồi ở rên ghế sô pha mềm mại, Trần Hạ Thu
Phương dựa vào phía sau, thoải mái nói: “Vẫn là
ngồi ở đây thoải mái hơn, điều hòa mát mẻ”
“Cậu có ngày nào là không ngồi trong điều hòa
đâu” Hạ Nhược Vũ có chút buồn cười nói. ô ấy lười biếng đáp
lại: “Hai ngày câu chơi trò biến mất, lão bà bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653762/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.