Ngày hôm sau, Hạ Nhược Vũ thức dậy,
súc miệng rồi đi xuống tầng, dì Hoa nói với
cô, Mạc Du Hải có ca phẫu thuật quan trọng
nên đã đi từ sớm rồi!
Cô không ăn sáng mà thay đồ, đeo túi
xách của mình lên và đi làm.
Đến nơi, Hạ Nhược Vũ ngáp vài cái, trông
dáng vẻ của cô cứ như chưa được ngủ vậy.
“Cốc cốc” tiếng gõ cửa vang lên: “Giám
đốc, đây là tài liệu cần gửi cho bên công ty
Cảnh Thái.”
“Mang vào đây tôi xem.” Cô khẽ mở
miệng, nói nhỏ.
Tất cả đều là do tên khốn Mạc Du Hải đó,
nếu không phải vì lời nói khó hiểu của anh ta,
cô cũng đâu phải nghĩ ngợi lung tung cả tối
như vậy, hơn nửa đêm mới chợp mắt được.
An Nguyên cầm tài liệu trong tay và đặt
xuống trước mặt cô, ngượng ngùng cười và
nói: “Giám đốc Nhược Vũ à, phiền cô đến đó
một chuyến.”
Cô nhìn lướt qua vài lần, sau đó đóng tệp
tài liệu lại, nói: “Ông ta đúng là biết cách sai
bảo người khác mà, biết rồi, đặt xuống đi, cô
ra ngoài làm việc đi.”
“Dạ”
An Nguyên vừa đi, Hạ Nhược Vũ liền lười
biếng nằm bò ra bàn, than thở: “Mệt ghê,
chẳng muốn đi làm gì hết!”
Trong đầu cô toàn là hình ảnh khuôn mặt
đẹp trai chết tiệt đó, làm gì cũng không thể
biến mất, cô đúng là điên thật mà!
Ba mươi phút trôi qua, cô mới chịu mang
tài liệu sang cho bên công ty Cảnh Thái.
May mà không gặp Lục Khánh Huyền ở
công ty, cô trực tiếp tiến tới hỏi một người
gần đó: “Chào anh, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653735/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.