Buổi tối, vì muốn cảm ơn Mạc Du Hải
nên Hạ Nhược Vũ đã quyết định mời anh đi
ăn tối, sau đó cô gọi điện tỏ ra thành ý một chút.
“Buổi tối tầm mấy giờ thì anh tan làm vậy?”
Mạc Du Hải biết rõ lý do cô gọi, cùng biết
rõ cô muốn làm gì nhưng vẫn hỏi lại: “Năm
giờ, có việc gì sao?”
“Không có gì, chỉ là… chuyện đó đã được
giải quyết rôi, để cảm ơn anh vì đã giúp đỡ
nên tối nay muốn mời anh đi ăn cơm.” Hạ
Nhược Vũ có hơi ngại ngùng, nói.
Dù không thích người như anh nhưng cô
là một người ân oán rõ ràng, mang ơn ai thì
nhất định sẽ báo đáp.
Mạc Du Hải nhíu mày: “Ăn ở đâu?”
“Ăn ở nhà, tôi sẽ trổ tài cho anh xem” Ăn
ở nhà hàng thì không thể được thành ý, tự
làm sẽ chân thành hơn nhiều, Hạ Nhược Vũ
tuyệt đối không phải loại người qua loa cho
có nên cô muốn tự mình xuống bếp.
Nghe cô nói sẽ tự mình xuống bếp, Mạc
Du Hải lập tức đồng ý: “Được hơi bất ngờ, đồng ý rồi sao, người đàn ông
này quả thật không biết khiêm tốn gì cả, mặc
dù nghĩ vậy nhưng cô vẫn cam chịu chạy ra
chợ mua rau và thực phẩm, sẵn sàng trổ tài
nấu nướng.
Vì nghĩ rằng năm giờ anh mới tan làm
nên cô đợi đến năm giờ ba mươi mới bắt đầu
nấu ăn, nhưng tới tận bảy giờ tối khi trời đã
tối mịt rồi cô vẫn không thấy ai về cả.
Hạ Nhược Vũ ngồi trên ghế nhìn thức
mâm đồ ăn phong phú bày trên bàn, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653707/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.