Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28
Chương sau
Sáng nó dậy hơi sớm. Mới 5 :45 Đi xuống bếp , thấy hắn ngồi ở ghế, tay chống cầm suy nghĩ gì đó Vừa nhìn thấy nó , hắn đứng dậy liền , bước chân như vội vã tránh nó , nhanh hơn một chút , nó nắm được tay hắn Nhỏ giọng nói : - đi ra đây nói chuyện một chút ! Có được không ? - còn chuyện gì để nói sao ! Nói như vậy nhưng hắn vẫn bước theo nó ra vườn - không phải như anh thấy đâu mà ! Nó nhìn thẳng vào mắt hắn nói, anh cũng nhìn nó , lạnh giọng nói: - tôi thấy gì thì liên quan gì tới em sao, em cũng hay lắm , tôi nói tôi thích em, ngay tối đó em lại đi thân mật với người con trai khác - không như anh nghĩ , anh không thể nghe tôi nói sao ?! - tôi chẳng thể tin nửa rồi , tôi vẫn tin vào mắt mình hơn là lời nói - anh cứ nhìn như vậy mà nói tôi thích người khác sao hả ?? Nó chẳng hiểu tại sao nó lại khóc nữa rồi ! Có gì đáng buồn đây chứ - ừm đó thì sao, bây giời thì tôi chẳng cần em nữa rồi , nên có thể thu lại cái nước mắt của em được rồi đó - được - vừa nói nó vừa lấy tay lay nước mắt - bây giờ tôi nói cho anh biết : tôi thật ngu đi, khi không thích một người tốt như Hạo mà lại thích một người như anh đây Nói xong nó liếc hắn một cái , rồi bỏ đi Hắn thì đứng ở đây tự cười mỉa Lại còn kêu Hạo thân thiết như vậy Thích mình, nực cười , sao lúc trước không nói , bây giờ nói thì còn lợi ích gì Đang miên mang suy nghĩ , hắn thấy nó xách balo , với cái túi đi ra khỏi nhà Mắt còn khóc nữa Đi rồi, tất nhiên phải đi thôi , dù gì cũng không thể đối mặt được nữa - Nam , con thấy An đâu không ? Bà thấy hắn thì lớn giọng hỏi, hắn tất nhiên là thành thật trả lời - cô ấy đi rồi , mới hồi nãy luôn - chắc ba nó về rồi đấy !? Ù không sao , không thấy nó cứ tưởng nó đi đâu - à mẹ , tối con có nói gì sai không - đâu có , con nói những gì cần nói thôi - nói gì ấy mẹ ? - ờ , nói An đồ phản bội , nói con không cần nó nữa , nói con thích nó mà tại sao nó lại thích thằng Hạo, rồi còn khóc sướt mướt nữa , eo ơi - thật hả mẹ ?? Hồi nãy con có nói chuyện với cô ấy ở ngoài sân , cô ấy nói con hiểu lầm cô ấy gì gì đó - mà sao con lại đi về trước thế - con thấy An với Hạo ôm nhau - nó bị bọn du côn bắt nạt , nếu không có thằng Hạo không biết chuyện gì xảy ra rồi , cái đồ ghen bóng ghen gió thật là - thật sao ? Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi sao, giống như lần trước nữa sao Đều tại mình hết Lần nào cũng vậy, bao nhiêu lần đều không phải mình ở cạnh An Mình còn nói những gì không nên nói nữa Giờ phải làm sao, tại sao mình lại ngu ngốc như vậy , thật chứ Sau khi nghe câu nói của mẹ , hắn tức tốc chạy lên phòng thay đồ đi học vì hắn nghĩ nó sẽ đến trường thế là một lần nữa sẽ ổn thôi Nhưng không . . . ............. Nhưng hắn sẽ không biết được Nó bây giờ đang ngồi trên máy bay tư nhân bay qua Anh . . . . ( còn tiếp )
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28
Chương sau