Lê Thiệu chở Khúc Yêu Yêu đến nhà đạo sĩ già. Trước cổng, vài bà lão ăn mặc giản dị đang tụ tập nói chuyện.
"Chàng trai này đẹp trai quá, có người yêu chưa?"
"Cô đây biết một cô gái ngoan hiền, hay giới thiệu cho cháu nhé."
"Ôi, chàng trai ngượng ngùng kìa, hahaha."
Chàng trai họ nhắc đến chính là Bắc Ngọc, lúc này đang bị một nhóm phụ nữ trung niên vây quanh trêu chọc. Thấy Lê Thiệu, Bắc Ngọc như gặp được cứu tinh: "Cậu Lê, mau vào đây, mau vào đây."
Mấy bà dì, mấy bà mợ nhìn Lê Thiệu, thầm nghĩ thằng bé này lại càng đẹp trai hơn. Khúc Yêu Yêu cảnh giác nhìn họ, cô nắm chặt tay Lê Thiệu như để tuyên bố chủ quyền.
Bắc Ngọc đi nhanh nên không nhìn thấy cảnh này, lúc này đang mừng thầm vì cuối cùng cũng không phải tiếp chuyện mấy bà dì nữa.
Đạo sĩ già nhìn thấy Lê Thiệu có chút bất ngờ: "Sao cậu lại đến đây?"
Lê Thiệu bảo Khúc Yêu Yêu đứng ở cửa nói chuyện với Bắc Ngọc, còn mình thì đi vào trong nói với đạo sĩ già: "Yêu Yêu không ổn, từ khi dùng Thành Tâm cổ, cả người cô ấy đều thay đổi khác thường."
"Có gì khác biệt?" Đạo sĩ già hỏi.
Lê Thiệu ấp úng: "Cô ấy..."
"Thằng bé này, nói năng ấp a ấp úng."
"Chẳng có gì khác, chỉ là thích quấn lấy tôi, và còn nói... thích tôi."
Đạo sĩ già nghe xong thì bật cười: "Haha, thằng bé này đúng là có số đào hoa, có gì không tốt nào, chứng tỏ cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-anh-hom-nay-anh-gap-hoa-do/3499663/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.